10. Bắt đầu kế hoạch

357 44 1
                                    

Edit: Ying

Rốt cuộc thì cũng đến Lễ Giáng Sinh, quả nhiên ở dưới gốc cây thông Noel của mình,  Harry nhận được rất nhiều quà.

Draco đã về nhà đón lễ, cho nên một phòng ký túc vốn dĩ có bốn người nay chỉ còn lại một mình Harry.

Thiếu Draco, Harry có cảm giác trống rỗng. Trước kia cậu chỉ cảm thấy Hogwarts không có Draco giống như cá không có xe đạp, không có cảm giác biến hoá nào. Nhưng hiện tại không có Draco bên cạnh, cậu lại có cảm giác trống trải như là ăn sủi cảo không có dấm—— có thể ăn, nhưng cũng không rất khó ăn.

"Một chiếc áo len!" Rõ ràng là phu nhân Weasley dệt cho cậu. Nghĩ lại việc dù cậu vào Slytherin, bà ấy vẫn như cũ xem cậu như con của mình mà đối đãi, Harry đột nhiên có chút cảm động. "Cảm giác có gia đình thật tốt." Harry nghĩ thầm.

Sau đó chính là một món quà nặc danh, chỉ cần dùng đầu ngón chân cậu cũng biết là của giáo sư Dumbledore đưa tới.

Trừ cái này ra, cậu phát hiện bên cạnh còn dư thêm một món quà, ký tên là: Draco Malfoy.

"Malfoy lại đi tặng quà cho mình a?" Harry mở vỏ bao bên ngoài, bên trong là một bức thư và một bịch kẹo, bên trong viết:

"Harry thân ái, bịch kẹo này là thời điểm cha tôi đi tới Bộ Phát Thuật Trung Quốc công tác mang về, hình như là món ăn đặc sản Trung Quốc*. Đặc biệt là ở Thương Hải vô cùng thịnh hành, người dân bản xứ gọi nó là kẹo bạch thỏ được làm bằng sữa. Là vật dùng để gửi gắm tình cảm, hy vọng cậu có thể nếm thử.

PS: Lớp giấy gói kẹo có thế ăn, người Trung Quốc làm lớp giấy gói kẹo này từ gạo nếp và đường, ăn chung hẳn là rất ngon."

"Kẹo thỏ?" Harry mở hộp, mặt trên quả nhiên đều là tiếng Trung, cậu xem một chữ cũng không hiểu, màu lam, màu đỏ cùng màu trắng trộn lẫn với nhau làm cậu có cảm giác có điểm giống...Thỏ?

"Trước vẫn là nên nếm thử đi." Xé đi lớp giấy bên ngoài, bên trong quả nhiên có một lớp giấy dùng gạo nếp bao bên ngoài viên kẹo. Khi bỏ vào miệng, trong nháy mắt giấy gạo hoà tan, vị ngọt tràn khắp khoang miệng! Kẹo sữa cũng hoà tan cùng nước bọt quay cuồng, cuối cùng trong miệng được bao bọc bởi một vị ngọt ngào.

Harry nhất thời có chút hoảng hốt: "Đây..thật thần kỳ a! Nếu có cơ hội nhất định mình phải đi Trung Quốc một chuyến."

"Được a, lần sau tôi sẽ bồi cậu đi."

"Draco?"

Draco đại khái khi đi có mang theo vài tuỳ tùng, bên cạnh hắn là một con gia tinh xấu xí đang trừng lớn đôi mắt như quả bóng tennis nhìn Harry . Trong tay cầm một quyển vở màu nâu, nói vậy đây chắc hẳn là nhật ký của Riddle.

"Dobby!" Harry nhìn thấy người bạn cũ đã từng vì mình mà hy sinh, kích động ôm lấy nó, "Gặp lại cậu thật tốt."

"Ngài Harry Potter ôm Dobby!" Giọng của Dobby bắt đầu run rẩy, "Dobby đã nghe nói qua ngài Potter rất tốt, nhưng thật không nghĩ tới ngài cư nhiên có thể thích một gia tinh như Dobby! Harry Potter quả thật vĩ đại!" Dobby đột nhiên nhảy ra khỏi cái ôm của Harry bắt đầu dùng quần áo của mình như cái khăn mà lau nước mũi.

[HP] Ta là duy nhấtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ