cogaidolong89_

253 0 0
                                    

Hồi thứ 89 Hòa Thượng Giả Trang

Triệu Minh chưa kịp ngỏ ý thì đã nghe thấy tiếng cửa kêu "kèn kẹt" rồi mở ra liền. Chỉ nghe tiếng cửa kêu cũng biết cánh cửa này ít khi mở ra đóng vào. Phía sau cánh cửa xuất hiện một bóng người.

Lúc ấy trời đã chập choạng tối mà người đó lại đứng sau cánh cửa sấp bóng nên không sao trông thấy rõ mặt chỉ thấy đầu y bóng loáng thì biết là một hòa thượng thôi.

Vô Kỵ liền lên tiếng hỏi:

- Anh em tại hạ giữa đường gặp cường đạo, thân mang thương tích định xin ngủ nhờ một đêm. Xin đại sư rủ lòng từ bi cho phép chúng tôi được ngủ nhờ một đêm.

Người nọ kêu lên một tiếng, với giọng nham hiểm trả lời:

- Người ta đi tu xưa nay không giúp ai hết, không thể cho hai người ở trọ được.

Nói xong, y định đóng cửa lại Triệu Minh vội kêu gọi:

- Giúp người, người lại giúp mình, biết đâu chẳng có cái hay!

Hòa thượng nọ vội hỏi:

- Hay ở chỗ nào?

Triệu Minh giơ tay lên cởi chiếc bông tai có nạm hạt châu xuống. Hạt châu ở trên bông tai nàng to bằng đốt ngón tay út, vừa lấy xuống đã thấy có ánh sáng lấp lánh liền. Triệu Minh vội đưa chiếc hoa tai đó cho hòa thượng nọ.

Hòa thượng ngắm chiếc bông tai một hồi rồi lại nhìn hai người một lúc nữa mới lên tiếng nói:

- Thôi được, giúp người, người giúp mình!

Nói xong, y né người sang bên.

Triệu Minh liền đỡ Vô Kỵ bước vào.

Hòa thượng ấy liền dẫn hai người xuyên qua đại điện rồi tới dãy nhà ngang ở phía Ðông và nói:

- Hai người ở trong phòng này!

Phòng đó không có đèn lửa, tối om như mực.

Ði tới cạnh giường Triệu Minh giơ tay ra lần mò thấy trên giường chỉ có một cái chiếu ngoài ra không có một cái gì khác cả.

Ðang lúc ấy bên ngoài bỗng có tiếng nói rất lớn:

- Xích tứ đệ dẫn ai vào đấy?

Hòa thượng trả lời:

- Có hai người khách đến xin ngủ trọ.

Y vừa nói vừa bước chân ra khỏi cửa phòng liền.

Triệu Minh gọi với theo:

- Sư phụ làm ơn bố thí cho hai bát cơm một đĩa rau dưa gì đó...

Hòa thượng nọ lại đáp:

- Người đi tu ăn của thập phương không bố thí.

Nói xong y đi luôn.

Triệu Minh giận dữ nói tiếp:

- Hòa thượng này thực, chắc đại ca đói lắm phải không? Dù sao chúng ta cũng phải kiếm cái gì ăn mới được.

Ðột nhiên ngoài sân có tiếng chân người đi lại.

Hai người thấy có chừng bảy tám người tất cả.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Apr 16, 2009 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

cogaidolong89_Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ