Chương 22: Glacial (2)

72 8 0
                                    

Bốn người nghỉ ngơi đủ liền đứng dậy tiếp tục đi. Thiên không dường như theo lệnh ai đó, bỗng dưng hạ tuyết cùng với cuồng phong rét lạnh gào thét tạt vào mặt. Bên tai ngoài trừ tiếng wu wu ai oán thì không nghe được gì. Trước mắt bị tuyết thấm lạnh rát buốt, hoàn toàn không nhìn xa được.

"A a a, cứu mạng a ..." Tiếng hét càng lúc càng xa. Toàn nhóm định thần lại mới phát hiện, bạch kim tinh linh đã bị cái gì đó bắt đi từ đời nào.

Ba người muốn truy theo ứng cứu nhưng thật sự thân ốc chưa mang nổi mình ốc, sao làm cọc cho rêu. Voldemort biến dây buộc tóc thành thiết liên xích xà tổ, sư tổ cùng bản thân lên trên tảng cự thạch. Ba người ăn ý tự cho bản thân vài tá giữ ấm nguyền rủa cùng khôi giáp hộ thân, chờ nộ phong bạo tuyết qua đi.

Godric Gryffindor nhắm mắt tránh cho tuyết làm tổn thương giác mạc. Bởi vì không thấy gì nên hắn vô cùng bất an mà mỗi tay đều nắm chặt cổ tay lạnh lẽo của Salazar cùng Voldemort. Trong vô thức, hắn cố gắng truyền số hơi ấm mà hắn có được cho hai người bên cạnh. Bernald Malfoy bị mang đi, hắn càng không thể mất luôn cả hai đồng bọn này.

Voldemort cùng Salazar Slytherin mang huyết thống vũ xà quen đồng hành cùng phong vũ, dù chưa thể so sánh với cố tổ đã từng phi tường cao ngạo trên thiên không vô tận nhưng hậu nhân của chúng nào sợ hãi sương tuyết giông bão. Chỉ là bọn họ không phải thảo mộc thạch đầu, cũng truy cầu ôn noãn như bao sinh vật sống khác. Trước sự ấm áp triền miên của thái dương, bất kỳ ai cũng phải si mê hưởng thụ.

Sau khi cơn bão tan đi, Godric Gryffindor dùng truy tung ma chú tìm Bernald Malfoy. Kim sắc nhuyễn sa kéo dài đến gần sào huyệt viễn cổ cự long, đứt đoạn trên vách sơn động đồ sộ, dựng đứng, trơn trượt, cao cách mặt tuyết khoảng 2000 m. Chỉ cần trượt chân rơi xuống, không bị vách đá nhọn xuyên thủng cũng bị chôn vùi dưới băng tuyết.

Ba người không dám kinh thường giác quan nhạy bén của cự long. Trước khi vào huyệt động, toàn nhóm tự ếm kinh thân ma chú cùng xem nhẹ nguyền rủa mới thận trọng đi vào.

Trong huyệt động nhờ có lân tinh phát sáng nên không cần thiết phải dùng lumos soi đường. Ba người cứ theo lối đi có sẵn, không bao lâu đã thấy tầng tầng lớp lớp châu báu phát ra kim ngân ánh sáng lóa mắt dường như kéo dài vô tận.

Lão nhị hồi hồn thạch nhẫn: " Tam nhi a, hay chúng ta hốt bớt châu báu về trước rồi quay lại cứu người sau có được không? Ta sợ cứu Malfoy tổ tông xong không còn mạng trở về."

Lão tam vương miện quân: " Ta nghĩ ngươi không phải lo, chẳng phải trong Hogwart, a history vẫn đề cập đủ tứ đại đầu sỏ sao?"

Lão nhị: "Nhưng hình như không có cái tên Voldemort Slytherin trong đó. Có khả năng chúng ta không sống đến lúc sử sách được viết a."

Lão tam: "..." Cũng hợp lý ha.

"Hể? Bernald, là ngươi mạ?" Godric Gryffindor chạy ào đến trước bạch kim thiếu niên hỏi.

Malfoy tổ tông vốn đã mỹ lệ, hiện tại còn được phụ trợ thêm trang sức tinh xảo cùng y phục phiêu dật lại càng huyễn hoặc câu nhân. Hắn nói: " Ta không sao nhưng ta không chắc các ngươi cũng vô sự a."

I am Lord VoldemortNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ