Hơn tám giờ tối, cuối cùng thì công cuộc trả xe kéo dài cả một ngày cũng đã kết thúc. Bible nhét máy tính vào trong cặp sách, ngồi trên ghế xỏ lại đôi giày đã được dán keo cẩn thận. Build hơi tần ngần nhìn cái gáy lún phún tóc của hắn, chẳng biết phải nói câu tạm biệt thế nào. Nói đi nói lại, đều là hai thằng con trai với nhau cả, hình thức quá chắc cũng hơi sến súa.
"Về đây.", hắn đứng dậy, lắc lắc cổ chân vài lần, "Đóng cửa cho cẩn thận vào, cả cửa ban công nữa."
"Anh đưa em xuống nhé?", Build luống cuống hỏi, vơ lấy thẻ từ, "Cũng hơi muộn rồi."
Bible liếc xuống đôi chân trần của người kia dưới ống quần đùi, lạnh giọng từ chối. Hắn không để cho anh nói thêm câu nào, đột nhiên đưa tay véo lấy cái má tròn ủm ngay trong tầm mắt mình rồi mới thong dong bước đi. Cánh cửa theo động tác kia cũng đóng khớp vào bản lề, "cạch" một cái đã chỉ còn nghe được tiếng giày chầm chậm di chuyển trên hành lang phía ngoài vọng vào. Anh đưa tay sờ sờ lên một bên má đã hơi ửng lên, chậm chạp cảm thấy trong tim có chút gì đó như mầm cây đang nảy lên giữa đống đất vụn.
Đóng cửa ban công vào, khóa lại.
Một tin nhắn vừa sáng lên trên màn hình điện thoại. Build ngó đầu vào đọc một cái, đôi chân không kiểm soát được lại hướng ra phía ngoài cửa kính ra ban công ở đằng sau lưng. Hắn đang đứng bên dưới với khuôn mặt trần nấp nửa trong bóng tối hờ hững. Cơ thể rắn rỏi dưới tàng cây rộng tự nhiên như biến thành một bức tranh nhàn nhạt màu, tất thảy lại khiến tim người loạn nhịp. Build kéo cửa lại, đóng chốt rồi vẫy tay vài cái với người ở bên dưới kia. Bible gật gật đầu, lúc này mới thật sự quay lưng đi mất. Anh nép vào một phần kính được rèm che lấp, dường như nơm nớp mà chờ mong nhìn theo bờ vai rộng kia trong thênh thang những chuyển động của đời thường.
Những ngày như thế cứ nhịp nhàng trôi, khóa huấn luyện thấm thoắt đã qua được quá nửa. Ngày quay trailer chính thức đang đến gần, tất cả mọi người đều hơi căng thẳng với những buổi đọc kịch bản tới tận đêm muộn. Hai đôi đóng chính được yêu cầu tương tác với nhau nhiều hơn trên mạng xã hội, cụ thể là những dòng trạng thái và bình luận mang đôi chút "mờ ám". Đã có những buổi sáng Build mở mắt dậy với một dòng trả lời bình luận từ người kia, những con chữ nhảy nhót va vào nhau thành giọng điệu hệt như thứ mà người đang say đắm trong tình yêu thường nói. Anh tự nhủ rằng đây chỉ là công việc, thế nhưng cũng không thể phủ nhận là trái tim và đáy lòng mình rung lên khao khát càng lúc càng mãnh liệt. Mỗi một cử chỉ, mỗi một lần da thịt chạm sát vào nhau đều khiến Build lạc giữa những xúc cảm rối ren. Anh cố gắng ngăn những thứ sai trái đó nảy nở, dùng hết sức lực và thời gian bồi đắp cho mối tình vốn dĩ đã theo mình hơn một năm trời.
"Sao thừ người ra thế?"
Một bàn tay đặt nhẹ lên cần cổ trắng, mấy ngón tay thon vuốt qua xương quai hàm hơi nhô lên. Build hơi giật mình, ngay lập tức ngẩng đầu. Từ phía này chỉ thấy trọn vẹn được ánh mắt người kia đang nhìn xuống qua hai thấu kính mỏng, giọng nói hay hơi thở dù cách một khoảng nhưng vẫn cứ như kề sát vào tai anh. Hắn cười cười, ném kịch bản trong tay lên bàn.
BẠN ĐANG ĐỌC
|BibleBuild| Cổ tích dưới ánh đèn.
FanfictionÁnh đèn sân khấu là một thứ rất kì diệu. Đằng trước sáng lấp lánh, đằng sau tối om. Người ta kiêu hãnh đứng bên dưới nó, hưởng thụ cảm giác của một vì tinh tú sáng lòa. Lui về một chút, trong bóng tối kia lại chẳng ai biết là có những thứ gì.