Taehiong không phải là một người giận dỗi hay dễ bật khóc dù cho mọi chuyện anh gặp phải nó có thể tệ hơn cả việc phải thử món Cheonggukjang nữa.
Trước giờ anh vẫn luôn là người sống thẳng thắn,yêu đời,tuy nhiều lúc sẽ hơi vụng về và hậu đậu nhưng cuộc đời anh vẫn rất êm ả trôi đi nhẹ nhàng theo dòng chảy thời gian.Cho đến khi gặp thằng trai trẻ tiệm xăm đối diện đấy thì chắc chắn là một sai lầm trong cuộc đời anh cmnr.
Jeongguk sốt ruột nắm chặt túi thuốc đầy đủ những viên thuốc ngậm,thuốc dạng bột,dạng nước mà mình vừa mua cách đây không lâu.Khi mà vừa đến nơi Taehiong đã bật khóc.Cả hai đã ngồi ngoài cửa hàng thời trang đã 20 phút và Taehiongie của cậu vẫn chưa thể nín khóc được.
Mặc dù cổ họng của anh có hơi rát vì hét nhiều nhưng tốc độ chạy xe của Jeongguk khiến cả đời này nếu như xuống suối vàng hóa kiếp cũng không thể quên được.
"Tae-Taehiongie ơi"
Cậu nắm lấy vạt áo kaki màu be của anh nhẹ lay lay,môi mỏng mím chặt cùng gương mặt đầy vẻ ăn năn hối lỗi không thể nào chân thành hơn.Biểu càng càng thêm đa dạng hóa khi Taehiong quay lại cùng đôi mắt ngập nước chứa đầy sự giận dỗi nhìn vào cậu.
Biết ông đây đã khóc 20 phút chưa mà cậu dám lên tiếng.
"Tae ơi!Đừng khóc nữa,tôi thật sự xin lỗi,đáng lẽ tôi không nên làm vậy.Á!"
Cậu chàng chỉ kêu nhẹ rồi để im cho những cái đấm từ 2 bàn tay xinh xinh cuộn lại đáp lại trên vai mình.Rồi lại thấy xót tay xinh quá.Đấy!Đỏ lên rồi kia kìa.
"Anh đừng đấm nữa,tay đỏ hết lên rồi,thà anh đấm vào môi tôi còn hơn,như vậy mới không bị đau"
Anh trừng mắt nhìn tên trai trẻ đang nắm lấy tay mình xoa xoa nhẹ nhàng
"C-cậu,vào những lúc như thế này mà s-sao cậu không an ủi tôi được câu nào mà cứ trêu tôi thế,hức"
Mắt hạnh lại một lần nữa đỏ hoe cùng tầng nước ấm chỉ trực trào ra.
Jeongguk giật mình,tay chân luống cuống lấy khăn mùi soa trong túi ra nhẹ nhàng chấm chấm vào góc mắt anh.Miệng thì ríu rít,nói câu này lắp câu kia
"X-xin lỗi anh.Tôi nghĩ nếu vào những lúc như thế này nói ra mấy câu buồn cười sẽ làm Taehiong hết giận tôi,là tôi sai,tôi sai rồi.Mắt Taehiongie đỏ hết cả rồi,nếu còn khóc nữa là sẽ bị đau mắt đó.Anh ngoan,nghe lời tôi"
Sao từ đầu không dỗ người ta vậy luôn đi,có phải khiến tôi đỡ phải ấm ức khóc đến đau cả mắt không ?
Sau lời dỗ dành của cậu,chỉ còn tiếng nấc nhẹ vang bên tai.
Cả hai đã ở ngoài dỗ dành nhau cả tiếng đồng hồ cũng không thể tránh khỏi sự chú ý từ người đi đường.Nhận thấy mình và anh bắt đầu trở thành tâm điểm chú ý,Jeongguk tinh ý liền dắt anh vào cửa hàng để anh không nhận ra.
"Không có lần sau đâu đấy,tôi vì buổi hẹn mà dành thời gian sửa soạn không ít.Chỉ vì Jeongguk mà tàn tạ thế này đây"
Giọng nói vẫn còn nghèn nghẹn của anh nhẹ cất lên làm Jeongguk chắp tay xin thề chắc chắn sẽ không bao giờ có lần sau nữa.
BẠN ĐANG ĐỌC
guktae | Cute Baby Next Door
Short StoryVề chuyện Taehiongie rất thích cậu chàng tiệm xăm Jeongguk