Author: bedaugau_11
Disclaimer: họ không thuộc về tôi..họ mãi mãi thuộc về nhau...
Pairings: TaeNy
Rating: K+
--- Chap 1 ---
Tae Yeon's POV
Lại một ngày dài nữa trôi qua....một ngày như bao ngày khác...
Tớ vẫn ngồi đây...
Dưới ánh mặt trời sắp lặn...
Dưới những tia nắng hiu hắt nhưng vẫn còn ánh lên phần nào sự sống...
Dưới những cánh chim đang lao nhanh về tổ lúc cuối ngày...
Và dưới những vệt mây dài loang lổ trên nền trời vàng đậm...
Đôi mắt tớ lại hướng về nơi ấy...chiếc ban công và căn phòng của cậu...
Đã 3 năm rồi...3 năm dài đằng đẵng trôi qua....tất cả dường như không thay đổi so với lúc đầu...còn cậu...cậu cũng không quay lại đây nữa...
Cậu biết không ?
Trong suốt quãng thời gian 3 năm...tớ vẫn ngồi đây chờ cậu...chờ cậu trong nỗi chơi vơi của thời gian và niềm tin cậu sẽ quay trở lại.
Tớ luôn tin rằng....ngày ấy sẽ đến ...ngày mà cậu trở về tớ sẽ lại nắm tay cậu....sẽ lại siết chặt cậu trong những cái ôm ấp áp...sẽ đặt lên bờ môi đã xa cách tớ 3 năm một nụ hôn nồng cháy....
Và quan trong hơn cả...tớ sẽ trao cho cậu chiếc máy bay giấy cuối cùng trong tình yêu của chúng ta...
Cậu sẽ quay về...phải không...Fany ?
3 năm trước...
- Ya...cậu gì ơi...trả lời tớ đi...tớ biết là cậu ở đó mà... - Tae Yeon đang cố gắng gọi 1 ai đó, nhưng có vẻ như không có tiếng đáp lại, cô nhóc xịu mặt xuống, trông có vẻ thất vọng...cô lủi thủi bước vào phòng...nhưng vẫn không quên ngoái lại, nhìn về phía ban công của căn nhà đối diện với hy vọng gì đó mạnh mẽ.
"Rõ ràng là có người...mình nhìn thấy bạn ấy sau tấm rèm đó mà. Nhưng gọi sao không thấy trả lời...hay cậu ấy không thích nói chuyện với mình ? Hay tại mình xấu ? Không thể...trông mình cũng xinh lắm mà..." - Tae Yeon lẩm bẩm - " À...đúng rồi...vậy mà không nghĩ ra.." - Tae Yeon phá lên như vừa tìm được thứ gì quí giá...rồi giọng cô bỗng nhỏ đi yếu ớt - " Hay tại mình lùn...........DẸP...DẸP HẾT...lùn nhưng baby à được rồi....mà lùn với cao đâu phải vấn đề...ashiii...tại sao chứ....??????? " - Tae Yeon vò đầu bứt tai.
Đêm hôm đó, Tae Yeon vắt tay lên trán mà trằn trọc suy nghĩ..."Có cách nào để nói chuyện với cậu ấy bây giờ..." Cô nhóc cứ xoay qua xoay lại...giở mình liên tục...không phút nào là nằm im một chỗ...cứ lăn lộn như vậy cho đến 2h sáng....rồi ngủ quên lúc nào không hay.
Sáng hôm sau...Tae Yeon vẫn dậy sớm nhưng cô nhóc không ra ban công nhảy mấy điệu dorky gọi là tập thể dục như mọi hôm nữa...cô quyết định ngồi lì trong phòng...và thật may mắn...từ chiếc cửa sổ nhỏ phòng cô cũng có thể nhìn sang ban công nhà đối diện. Một cô gái từ căn phòng màu hồng bước ra...