6. Ác mộng

630 43 2
                                    

Trời mưa tầm tã bên ngoài những giọt nước lớn nhỏ thi nhau rơi xuống mặt đất. Trên làn đường cổng trường từng chiếc ô màu sắc được bật ra che cho công tử tiểu thư bước lên xe về nhà. Gấp gáp hối hả đâu có ai đế ý đến cô gái ướt nhẹp từ trên xuống dưới, nước mưa rơi trên hàng mi dày đọng lại đuôi mắt. Triệu Kỳ Vân vô thần nhìn chiếc xe đạp đen đã bể bánh nhếch nhác không khác gì chủ của nó. Cô im lặng dắt xe trở về nhà mặc cho cơn mưa xối xã tạt vào người cô. Liệu có ai vì cô mà bung chiếc dù chắn đi những cơn mưa nặng hạt? Cô tự hỏi.

Chiếc xe Rolls-Royce đen phiên bản giới hạn sang trọng nép mình bên vệ đường. Cặp mắt phượng híp lại, trong tâm hệt có cây kim nhỏ khẽ đâm vào tim nhói lên từng đợt. Dáng vẻ tiêu điều cô quạnh dẫn xe đạp cùn trở về nhà, mái tóc nâu thấm ướt dán chặt vào tấm lưng thon gầy vài sợi tóc rũ xuống ép hai bên má. Những kẻ không biết chắc sẽ ngã ngửa ra khi nghe được cô là đại tiểu thư Triệu gia, công ty sản xuất đá quý vang danh cả nước.

- Đi thôi.

Tuyết Phượng Khuynh lắc nhẹ đầu phủ nhận cơn nhói trong tim, tay phất lên sai tài xế lái đi, chiếc xe nhanh chóng vụt qua cô gái cô độc trong cơn mưa. Hai con người lướt qua nhau chỉ cách nhau một lớp kính, sự vô tình này của hắn đã khiến khoảng cách của hắn và cô ngày càng xa. Nếu hắn chịu bỏ cái tôn nghiêm của mình bước xuống che ô dù duy nhất cho cô có lẽ về sau Tuyết Phượng Khuynh sẽ không đau khổ hối hận khi bước vào lưới tình.

----------------------


Tiếng mưa rơi bên ngoài vẫn không dứt bóng tối bao trùm lấy căn phòng chật hẹp. Ánh đèn vàng nhỏ trên bàn dài chập chờn chiếu vào góc mặt tuyệt hảo, xương hàm như được cắt gọt tỉ mỉ, hàng mi dày cong vút run run, đôi môi nhợt nhạt mím lại, cặp chân mày yêu kiều như lá liễu nhíu chặt.

Người cô hiện đang nóng rang như lửa đốt, bụng thắt lại từng đợt cảnh báo việc cả ngày không có gì trong bụng, tim nhói lên sau mỗi nhịp thở đứt quãng của cô. Da đầu có chút tê rần, những vết thương cũ do nứt xương đột ngột tái phát, bệnh tim bệnh đau dạ dày bệnh sốt bệnh cũ thi nhau mà tới hành hạ thân xác cô. Tinh thần bị cơn ác mộng thao túng không yên.

- Cô uống ly rượu này đi, uống xong thì mọi ân oán của chúng ta xem như chấm dứt.

Huân Vi Định lạnh nhạt, ánh mắt không hề giấu đi sự căm phẫn hận không thể giết chết người trước mắt nhưng một khắc sau hắn ta liền vui vẻ hân hoan khi thấy cô cầm lấy ly rượu mà hắn ban cho.

- Cảm ơn anh vì đã chấp nhận tha thứ cho em.

Triệu Kỳ Vân cầm chặt ly rượu trong tay trong mắt hiện rõ sự vui mừng khôn xiết, không chần chừ cô uống hết ly rượu mà hắn ban cho.

'Choang'

Ly rượu từ trên tay cô rớt xuống mảnh vỡ văng tứ tung cô cũng theo đó mà khụy xuống sàn nhà. Thân thể lập tức khô nóng thèm khát được giải tỏa, miệng cô lắp bắp kinh hoàng ánh mắt ngỡ ngàng ngước nhìn người đàn ông mà cô yêu.

- Tại, tại sao?

Huân Vi Định hắn tức giận một chân khụy xuống sàn nhà, đôi mắt băng lam sắc bén mang hàng ngàn mũi băng nhọn đâm vào người cô, lạnh đến cực điểm. Hắn bóp chặt chiếc cằm nhỏ xinh buộc cô phải nhìn thẳng sự căm phẫn của hắn.

(Np, nữ phụ) Hoa Lay Trước GióNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ