Ngày tổ chức đám tang của Pete cũng đã tới, tất cả mọi người đều mang một dáng vẻ u buồn. Tankhun không còn khóc nữa, anh không còn sức để khóc, anh như một cái xác vô hồn không chút sức sống. Một đám tang không một tiếng khóc bi thương...Kinn bật đoạn video mà Pete đã quay sẵn cho mọi người. Đây có lẽ là lời cuối cùng mà Pete muốn dành cho mọi người...
" Chào mọi người...Lúc mà mọi người xem được video này thì có nghĩa rằng tôi đã không còn nữa...Tôi gần đây khi biết bản thân mắc bệnh ung thư máu...Đã là giai đoạn cuối, tôi không muốn mọi người đau buồn vì sự ra đi của mình nên mới dựng lên vở kịch này. Tôi biết căn bệnh này có khả năng chữa trị nhưng tôi thật sự đã chịu hết nổi rồi. Sự dày vò của nó khiến tôi không thể chịu đựng được...Khụ khụ. Tôi xin lỗi...Em xin lỗi cậu chủ...Em đã không giữ được lời hứa rằng sẽ không sao. Em cảm ơn cậu chủ vì đã chăm sóc em suốt thời gian qua...Hãy giúp em chăm sóc bà, đừng để bà biết về sự ra đi của em...Bà sẽ buồn lắm.
Còn Arm và Pol, tao biết là cả hai đang hẹn hò, tao chúc tụi mày hạnh phúc, xin lỗi vì không thể dự đám cưới của cả hai. Macau, khụ...khụ...em hãy chăm lo học hành đi, sau này còn phải phụ giúp anh trai em, giúp anh chăm sóc cho Vegas, Venus và Venice nhé.
Khun Kinn, Porsche...Xin lỗi, chúc hai người hạnh phúc.
Xin lỗi anh...Vegas vì em đã dùng cách này để nói câu từ biệt với anh...Em chỉ muốn anh không quá đau buồn vì sự ra đi của em...Về phần Venice và Venus, cả Macau em mong anh hãy chăm sóc thật tốt cho cả hai đứa nó nữa nhé. và hãy chăm sóc bản thân mình nữa Vegas à. Anh đừng vì em mà uống rượu thay cơm nữa, bao tử anh sẽ đau đấy...Em cũng không còn ở đây để lo cho anh nữa đâu...Em xin lỗi vì đã lừa anh..Ngày hôm ấy, hay tất cả mọi chuyện anh chứng kiến đều là sắp xếp của em. Em xin lỗi...Em yêu anh Vegas...Nếu có kiếp sau...Mong chúng ta vẫn sẽ bên cạnh nhau...Sau khi em mất...Anh hãy đem rải tro cốt em ra biển nhé. Em...rất muốn có một căn nhà ở biển...Nhưng có lẽ không được nữa rồi... "
Tất cả mọi người trong đám tang ai nấy cũng đều nắm chặt tay bức bối trong lòng, ai cũng đều muốn bật khóc nhưng họ không thể. Là họ cảm thấy chính bản thân họ thật vô dụng...Chẳng thể làm gì để giúp cậu, chẳng thể giữ lại được ánh mặt trời của họ...
__
Vài ngày sau, xác của Pete vẫn được để tang ở nhà thờ, Vegas đương nhiên vẫn không vượt qua được cú sốc tin thần, ngày nào cũng ngồi ở đó cầu nguyện. Thỉnh thoảng anh sẽ bước đến bên và vuốt nhẹ mái tóc, gò má của cậu, nắm lấy tay cậu thủ thỉ kể những điều nhỏ nhặt khi xưa. Sau đó anh lại vùi đầu vào công việc, không thường xuyên về nhà vì nơi đó có lẽ không còn bóng hình của cậu nữa. Nhìn cậu trong chiếc quan tài trắng anh sót xa đến cùng cực, vuốt nhẹ khuôn mặt của cậu, anh nói chuyện với cậu...Dù anh biết cậu sẽ không đáp lại...
- Pete..Sao em không nắm tay tôi trên phố đông như em từng nắm...Pete sao em không nói tôi nghe những yêu thương như em đã bao lần. Em ở thiên đường liệu có thấy tôi đau, thấy tôi thức trắng bao đêm dài. Tôi vẫn luôn ở cạnh em...mà Pete... Tôi yêu em nhiều lắm...Tại sao lại bắt tôi đi kết hôn với người khác ? Em không yêu tôi sao? Em đi rồi liền muốn đẩy tôi sang vòng tay của người khác sao?