𝟼𝟼

5.6K 163 34
                                    

Sáng ra mọi người đã một phen hốt hoảng khi vào phòng của Taehyung. Hắn đang kích động rất lớn, bà Kim vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra. Chỉ thấy con trai mình đang ném đồ đạc lung tung, trong khi người vẫn còn ngã sóng soài dưới nền đá lạnh ngắt.

"Sao vậy? Taehyung nó xảy ra chuyện gì?"

Ai nấy đều lo lắng, chỉ có Ahna đứng một bên không nói nhìn anh trai mình điên cuồng. Có thể không ai biết chuyện nhưng cô thì khác. Bởi vì Ahna biết nguyên do tại sao, chính vì thế cô chỉ đứng dựa cửa nhìn vào sau đó hờ hững nói với bà Kim rằng cô phải đi làm rồi rời khỏi nhà.

"Đi hết đi. Tôi không cần ai cả." Kim Taehyung không những la hét còn không cho ai lại gần mình.

Hắn ném vỡ hết đồ đạc trong tầm với của bản thân. Căn phòng trở nên lộn xộn không còn nguyên vẹn.

"Kim Taehyung, mẹ đây. Có chuyện gì? Có chuyện gì con từ từ nói." Bà Kim xuống giọng nhẹ nhàng đi tới từng bước chỗ hắn ngồi xuống.

Sáng ra đã có chuyện, làm cho ông Kim cũng không an ổn. Nhưng ông vẫn phát hiện một điểm lạ, chỉ là bây giờ không thể nói chỉ sợ làm con trai ông kích động thêm.

Taehyung ngồi đó thật lâu không lên tiếng, hai chân cảm thấy rất đau. Hầu như tê liệt lại, lúc hắn ngã xuống giường do vội vàng mà quên mất rằng bản thân đã mất đi sự nhanh nhạy của đôi chân. Trong đầu của hắn tràn ngập sự sợ hãi cùng hoảng loạn. Bây giờ hắn phải làm thế nào hắn cũng không biết. Chỉ biết rằng Kim Taehyung hiện tại đã thật sự mất rồi, mất hết tất cả. Nhưng tại sao mọi chuyện lại thành ra như thế chứ? Tại sao?

.....

Taehyung thức dậy sau khi ngủ một giấc dài. Khi vô thức sờ soạng chỗ bên cạnh mình thì phát hiện hơi ấm từ lâu đã không còn. Hắn thầm nghĩ rằng Jungkook đã thức dậy trước như mọi ngày để chuẩn bị bữa sáng. Ngồi dậy với đầu tóc rối bời, mắt nhắm mắt mở liền cầm lấy điện thoại ở tủ bên cạnh. Nhưng chợt ánh mắt của hắn rơi xuống một mảnh giấy được gấp nếp ngay ngắn đặt bên cạnh chiếc điện thoại trên hộc tủ.

Kim Taehyung tò mò với tay lấy nó và mở ra xem. Đập vào mắt hắn là nét chữ quen thuộc của Jungkook. Hắn càng đọc càng không tin là thật.

"Gửi Taehyung!

Xin lỗi anh vì thời gian hơn một năm chúng ta kết hôn, đã làm phiền đến anh rồi. Thời gian qua tôi sống rất vui vẻ, không nói đến những ngày tháng anh đã làm cho tôi tổn thương thì với tôi tình cảm của anh đáp lại tôi đã quá đủ so với những gì tôi mong đợi.

Taehyung, anh biết không. Thật sự tôi đã nhìn lầm mình, cũng nhìn lầm cả anh. Có rất nhiều điều tôi suy nghĩ nhưng tôi không thể nói thành lời.

Chuyện trước kia của chúng ta, cả tôi và Jong Hayoon đều tổn thương như nhau. Qua chuyện này tôi mới biết cho dù anh lợi dụng cô ta để không yêu tôi hay không phải vậy thì Hayoon đều rất đáng thương. Tôi nhận ra rằng tất cả mọi thứ trên thế giới này đều có lúc phải thay đổi, và tôi cũng vậy.

Con người không thể tự mình đắm chìm trong đau khổ. Cũng không thể bỏ qua những vết thương của ngày trước mà vẫn có thể vui vẻ thoải mái sống tiếp. Cho nên tôi quyết định chọn cho mình một lối thoát. Tôi sẽ không trách anh, là do tôi mà ra. Tôi không trách ai cả.

[TaeKook] Nếu không là tình yêu p1.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ