< Mở nhạc ở đầu trang để có trải nghiệm đọc tốt nhất >
____________________________________" Anh bảo vệ em đủ rồi. Hãy để lần này em được bảo vệ anh "
----------" Hữu Danh, dậy đi. Ngươi không thể từ bỏ ở đây được. Ngươi chẳng lẽ muốn nhìn Lâm bị người khác chiếm thể xác sao ? "
Câu nói đó khiến anh bừng tỉnh. Phải rồi, anh phải mạnh mẽ để bảo vệ người anh yêu, phải cho cậu ấy một cuộc sống thật hạnh phúc, một tình cảm thật trọn vẹn. Anh muốn xây dựng tình cảm ấy cùng với cậu. Hữu Danh từ từ mở mắt, trước mặt anh là Linh Lan đang dùng chút phép khiến vết thương trên đầu anh lành lại. Anh ngồi dậy, Linh Lan nói :
" Cô ta bị sự thù hận lấn ác rồi với lại trong lúc Lâm chưa quay về đây thì ả đã chiếm nhiều oan hồn để biến bản thân trở nên mạnh hơn. Giờ mà ngươi chiến đấu với ả thì chỉ có con đường chết thôi "
" Vậy cứ để cho cô ta nhởn nhơ như vậy ? "
" Cô ta chỉ bị thù hận che mờ mắt thôi. Nếu như được một người pháp lực cao hơn cô ta khuyên nhủ, tự khắc sẽ buôn bỏ thôi "
" Vậy kiếm đâu ra người như thế ngay trong lúc này chứ ? "
" Liên Thanh "
" Liên Thanh ? "
" Đúng, vì theo ta thấy sức mạnh của Yến Linh nếu như bình thường thì yếu hơn Liên Thanh rất nhiều. Mà ta cũng thấy Liên Thanh đang dần mạnh lên nên chắc có thể sẽ khuyên nhủ được cô ta thôi "Linh Lan vừa dứt lời thì tiếng chuông điện thoại vang lên, anh bắt máy. Đầu dây bên kia là tiếng đập vỡ đồ đạc, tiếng la hét của Tinh Lâm. Liên Thanh nói :
" Hữu Danh, ông tới đây mau. Con ma đó nó phá cái trấn yểm rồi nhập vô Lâm rồi. Nãy giờ tui cố gắng...đuổi con ma ấy ra mà không được "
" Tui sẽ tới ngay, bà ráng giữ cho Lâm không thoát khỏi phòng nha "Anh cúp máy, nhìn vết thương của mình đã chảy máu ướt cả tay áo, anh tặc lưỡi. Hữu Danh thu hồn Linh Lan lại, chuẩn bị vài món đồ nghề rồi đi tới bệnh viện
Vô tới phòng bệnh của Lâm thì thấy cậu đang cầm mảnh kính sắp chuẩn bị đâm Liên Thanh. Anh bắn viên bùa vào người Lâm và nói :
" Bà cố gắng giữ Lâm quay cái lưng về phía tui để tui trục xuất cái hồn ra nha "
" Rồi rồi , để tui giữ "Cô nắm tay Tinh Lâm lại giữ cho cậu ấy không đánh cô nữa. Vật lộn một hồi thì mới quay lưng Lâm ra phía của Hữu Danh. Anh lấy máu mình viết câu gì đó bằng tiếng Phạn lên lưng cậu rồi niệm :
" Bát hải chi văn [11]
Ma thương thúc thủ
Thị vệ ngã hiên
Hung uế đăng tận
Đạo khí trường tồn
Thập phương thúc tĩnh
Linh Ma Nhiếp Uế Thiên Tôn "Đọc xong Hữu Danh chưởng vô người Tinh Lâm khiến cô ta xuất ra và cậu thì bất tỉnh ngã xuống đất. Để không cho Yến Linh thoát khỏi phòng bệnh và tránh những cặp mắt hiếu kì của những bệnh nhân, anh liền lấy từ túi ra sợi dây làm bằng dây thun niêm phong [12] buộc xung quanh và dán một lá bùa trước cửa. Hữu Danh nhìn Yến Linh nay đã không còn là một hồn ma bình thường nữa mà đã trở thành ác linh : Xung quanh cô ta là luồn khí đỏ, ánh mắt thì tràn đầy sát khí. Yến Linh hét lên :
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Hữu Danh X Tinh Lâm ] Đôi Ta
Fanfiction" Liệu có thể cho tui cơ hội được bên cạnh chăm sóc cho Lâm , được quan tâm Lâm và được.....thương Lâm ? " " Hữu Danh....Tui.... "