Chương 31

77 11 0
                                    

Editor: Yuri Ilukh

"Đi tới đi lui trên bờ cát nè. Chụp ảnh cho đẹp nè." An Hi kéo tay anh xuống lầu, "Không phải đi biển là phải mặc áo tắm sao? Mặc áo tắm còn cần phải có lý do sao? Đi thôi".

Sầm Trú biến mất đến chạng vạng mới trở về, đi đến bờ cát tìm được An Hi và Hàn Tử Kiêu đang cùng nhau ngắm mặt trời lặn.

Sầm Trú hứng thú bừng bằng, mặc quần dài, áo khoác, trên đầu còn mang theo mũ che nắng che khuất cả tai và cổ, trên mặt thì bôi lớp dày kem chống nắng.

Sầm Trú gỡ mũ ra, mang ý cười đánh giá nửa người trên trần trụi của Hàn Tử Kiêu rồi mới nói: "Tiểu Thuỵ Thú, dịch qua tí, để tôi ngồi nghỉ tí, mệt muốn chết".

"Anh ham chơi ghê, cả buổi trưa đều không thấy bóng người đâu" An Hi ngoan ngoãn dịch đến trên ghế của Hàn Tử Kiêu, nhường chiếc ghế của mình ra.

Sầm Trú thoải mái nằm xuống, duỗi người.

"Đúng đúng, là tôi ham chơi, tôi bướng bỉnh, tuy rằng Hàn Tử Kiêu liều mạng giữ tôi lại nhưng tôi sống chết đều không muốn đi theo hai người, chỉ thích một mình chạy lung lung khắp nơi mặc cho một câu cũng không nói, một câu cũng không hiểu".

Hàn Tử Kiêu đá một chân vào ghế Sầm Trú nằm, thiếu chút nữa thì đá cả anh ta xuống đất, sau đó lại nhích nhích, dịch chỗ cho An Hi, thuận miệng hỏi: "Đi đâu chơi?"

"Ngồi thuyền ra biển câu cua. Câu được mấy con to lắm, đã đưa đến phòng bếp của khách sạn, tổi họ nấu cho hai người ăn".

Sầm Trú chỉ biết 2 câu tiếng Anh nhưng khả năng thích ứng kinh người, hoàn toàn xứng đáng với hai chữ thần tiên.

Bàn ăn tối được đặt ở bờ cát, nơi có thuỷ triều lên xuống, nến được đậy trong nắp kính, sau đó cua mà Sầm Trú đã câu được trịnh trọng bưng lên.

An Hi hoàn toàn không nghĩ tới cua còn có thể lớn như vậy, chân hai bên con cua giống như còn dài hơn tay An Hi.

Hàn Kiêu nhìn An Hi ôm con cua cùng nó đấu tranh thì nhỏ giọng nói: "Ăn nhanh lên tí, lát nữa đi theo anh".

An Hi hỏi: "Đi đâu? Đã trễ thế này rồi".

Hàn Tử Kiêu không trả lời mà hỏi ngược lại: "Không phải em nói đi với anh đến đâu cũng được sao?"

Sầm Trú chậm chạp nói: "Cô thần đại nhân, nể tình con cua ta câu, lần này ngươi dẫn ta theo được không?"

Lần này Hàn Tử Kiêu lại không phản đối.

Ăn tối xong, ba người cùng nhau đi đến bến tàu.

Du thuyền của Hàn Tử Kiêu vẫn đậu ở đó, anh dẫn An Hi và Sầm Trú lên thuyền, trực tiếp đi đến khoang điều khiển.

Trên thuyền im ắng, nhân viên cũng không thấy, không nhìn đến người thứ 4 trên thuyền.

Cả chiếc du thuyền lớn như này chỉ có một mình Hàn Tử Kiêu lái làm An Hi không yên tâm.

"Anh muốn tự mình lái thuyền? Anh có bằng lái du thuyền sao?"

Hàn Tử Kiêu trấn an An Hi: "Yên tâm. Anh có".

[EDIT] Tiểu Thuỵ thú của Sát ThầnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ