ten

370 31 0
                                    

sau khi tốt nghiệp lớp 12, cậu và em quyết định sống chung tính đến nay cũng đã 1 năm rồi. nhưng tình cảm của cậu và em vẫn vậy, tuy có vài lúc giận dỗi, cãi nhau nhưng 2 người vẫn tìm cách và sống hạnh phúc với nhau đến tận bây giờ.

tuy nhiên phải kể để bố mẹ soobin, họ không ít lần gọi điện giục cậu phải chia tay yeonjun và trở về nhà nhưng cậu không nghe, đều bỏ những lời nói đó ngoài tai. yeonjun hiện tại vẫn chưa biết đến chuyện của soobin nên vẫn hạnh phúc ở bên cậu. hôm nay là sinh nhật em nhưng chẳng thấy soobin ở nhà gì cả, từ sáng giờ cậu mất tăm mất tích không một lời nói luôn. vì quá sốt ruột nên em gọi điện cho cậu.

- alo anh nghe - sau khi sống chung 1 nhà và yêu nhau cũng hơn 1 năm rồi nên cả 2 quyết định đổi cách xưng hô.

- anh ơi từ sáng giờ anh đi đâu thế?

- anh đi công chuyện ấy mà, lát sẽ về với em

- em nhớ anh lắm, mau về với em nhé

- anh cũng nhớ bầu trời của anh lắm. à hôm nay em nhớ mặc đẹp lên 1 tí nhé, có bất ngờ cho em

- ohh vậy ạ, nghe bí hiểm thế

- lâu lâu cho người ta bí hiểm 1 chút, em mau đi tắm đi lát sẽ có người đến đón em tới 1 nơi

- vâng ạ

em nhanh chóng lên phòng mình lựa 1 bộ đồ đẹp nhất mà soobin mua cho em để mặc. em vừa hồi hộp vừa vui vẻ, không biết soobin sẽ dành bất ngờ gì cho em đây. tắm xong em mặc bộ đồ soobin tặng sau đó bôi một ít son dưỡng lên môi xinh của mình. đúng 8 giờ tối, có người đến đón em

- xin chào huening kai

- anh yeonjun ạ, soobin nhờ em tới đón anh nè

- oh, mà em biết hôm nay soobin bận chuyện gì không, còn bảo anh phải mặc đồ đẹp rồi đón anh tới đâu nữa

- bí mật ạ, anh mau lên xe đi rồi anh sẽ biết

không tra hỏi thêm gì nữa, em leo lên xe ngồi rồi đến chỗ của soobin. từ nãy giờ em đang hồi hộp lắm nè, khôny biết soobin làm bất ngờ gì cho mình với cả nhớ soobin nữa, từ sáng giờ em chưa được gặp cậu một lần nào cả. đến nơi, em thấy có 1 nhà hàng rất to ở bên kia đường và oh, soobin của em đang đứng bên kia. em xuống xe rồi hô to tên anh

- anh soobin ơi, em tới rồi, để em qua chỗ anh

em qua đường để sang với anh người yêu của mình nhưng từ đằng xa đang có 1 chiếc oto phóng nhanh như mất lái vậy và nó còn đang lao tới chỗ của yeonjun nữa.

- YEONJUN, CẨN THẬN!!!

soobin chạy nhanh tới chỗ em và đẩy em ra 1 chỗ thật xa, em bị đẩy bất ngờ với 1 lực mạnh nên không may bị ngã khá đau, có vẻ bị trật chân rồi. em ngồi đất ôm chiếc chân đau của mình thì thấy ở bên kia mọi người đang tu tập đông ở đó. em cố lết chiếc chân đau của mình tới đó xem có gì và cảnh tượng ấy làm em không thể quên được.

soobin với thân hình đầy máu đang nằm lê lết giữa đường.

- CHOI SOOBIN!!!

em hoảng loạn ngồi xuống ôm anh với cái đầu đầy máu vào lòng, em khóc thật to, miệng liên tục gọi tên cậu

bầu trời || soojunNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ