Nhờ sự chăm chỉ của mình, Ji An đã đậu thủ khoa vào cùng ngành mà Soobin đang học. Soobin nghe tin còn vui hơn cả cô, rớt hẳn mấy giọt nước mắt chúc mừng. Ba mẹ Soobin khi nghe tin thì vu vơ nói với Soobin "Cũng giỏi quá nhỉ" rồi thôi.
Năm đó Beomgyu cũng phát hành tập đầu tiên của tiểu thuyết tình yêu lâm li bi đát dựa trên câu chuyện tình yêu của 2 người bạn cậu. Khỏi phải nói nó bán chạy thế nào. Sau màn tự PR lần trước của Beomgyu thì ai cũng mong ngóng. Ji An cứ gặp mặt Beomgyu là lại đòi tiền bản quyền nội dung và hình ảnh. Beomgyu đáp lại:
- Hồi xưa cậu hứa sau này nhiều tiền thì cho tui tiền mà, coi như là cho tui đi.
- Không cậu, hồi đó tui nói là nào tui nhiều tiền thì tui mới cho, giờ tui nghèo nên tui hông cho.
- Bạn bè mà tính toán vật chất vậy sao?
- Chuyện nào ra chuyện đó bạn.
Beomgyu nhây nhây vậy nhưng cũng đã gửi tiền cho Ji An từ lúc nào. Ji An nhận tiền, lại bảo:
- Ủa tui giỡn thui mà gửi thiệt chi vậy, thui lỡ rồi thì tui nhận cho cậu vui vậy hì hì.
- Gửi tiền cho cậu đi học đại học đó. Sau này ra trường lỡ mà thất nghiệp thì đi làm trợ lí cho tui cũng được.
- Trợ lí của cậu là làm gì?
- Thì chắc lúc đó tui cũng tuổi già sức yếu rồi không gõ phím được nữa, có gì tui đọc nội dung, cậu soạn thảo thành văn cho tui. Sẵn dịch luôn ra mấy thứ tiếng để tui phát hành ra nước ngoài.
- Thôi đi làm trợ lí cho nó chi cho cực, làm quản lí cho nhóm nhảy của anh đi, vừa nhàn vừa vui. - Yeonjun nói.
- Có gì vui vậy anh? - Ji An tò mò hỏi.
- Thì ngày nào cũng được gặp trai xinh gái đẹp rồi còn được xem tụi anh biểu diễn miễn phí nè, được đi nhiều nơi, vừa chơi vừa làm,...
Nghe đoạn trai xinh gái đẹp Ji An cũng thấy xuôi xuôi nhưng chưa kịp mở mồm ra hứa hẹn thì Soobin đã chặn ngang:
- Trợ lí với chả quản lí cái gì? Nó còn phải đi làm công ty nhà em để trừ nợ.
- Hả???
- Hả gì mà hả? Tính quỵt nợ sao.
- Không..nhưng mà cậu bảo cho tui mượn tiền sau này tui trả chứ đâu có bảo tui vào công ty cậu làm trừ nợ.
- Cậu nghĩ tiền tui cho cậu mượn là từ đâu ra?
- A...
- Tui đã thương lượng với mẹ tui về chuyện của cậu. Tui bảo thay vì bỏ tiền thuê nhân viên không chắc về năng lực rồi vào công ty phải tốn tiền tốn thời gian đào tạo lại thì thôi đầu tư cho cậu đi học rồi về làm cho công ty nhà tui. Sau này hết nợ cậu muốn làm chỗ khác vẫn được, muốn làm ở đâu tùy cậu.
Ji An đơ mất mấy giây. Công ty nhà Soobin lớn thế, được làm ở đó đã là may mắn, còn có ý định đi chỗ khác sao? Có ai chưa đi học xong 4 năm đại học mà có sẵn chỗ làm như nhỏ không chứ? Cái này có tính là đi cửa sau không?
Soobin nghiêm túc nói với Ji An.
- Tui không muốn ba mẹ đánh giá thấp cậu như trước nữa. Tui muốn họ biết cậu là người chăm chỉ, thông minh thế nào. Tui muốn chứng tỏ người bạn ở cạnh tui không tầm thường như họ nghĩ. Vậy nên.. cậu làm được không, Ji An?
BẠN ĐANG ĐỌC
|Soobin| Nếu chúng ta là bạn học
Fiksi PenggemarMột câu chuyện học đường dựa trên nhân vật của "Một câu chuyện không tên". Chuyện về lớp trưởng Soobin và bạn học cá biệt Ji An.