Quan gõ chữ: Dờ đại nhân
Hồi lâu sau, bên ngoài có người chạy vào báo rằng Thanh Bình Vương đến thăm. Tần Kiến Tự nghe vậy thì chau mày, cuối cùng vẫn đứng dậy.
Còn ở trong sương phòng, Hạ Tử Dụ đã uống say khướt không biết trời trăng.
"Rầm!" Y lăn từ trên ghế sập xuống dưới đất, úp mặt xuống thảm nhung một lúc lâu không hề động đậy.
"Đã bảo với ngươi là tửu lượng của trẫm kém lắm rồi, ngươi còn cố uống." Hoàng đế nhỏ khoanh tay đứng nhìn.
Hạ Tử Dụ chợt ngóc đầu dậy, nheo mắt nhìn hoàng đế nhỏ, "Thứ gì mà cứ bay đi bay lại thế nhỉ."
"......Đúng là cái đồ chết tiệt."
Hạ Tử Dụ cũng không ngờ rượu này lại mạnh đến thế, mới uống một bình thôi mà đầu óc đã lơ mơ rồi. Y ôm bình rượu đứng lên, thất thểu đi ra bên ngoài, ám vệ đứng canh thấy vậy thì chần chừ một lát, cuối cùng vẫn đi theo phía sau Hạ Tử Dụ.
"Bệ hạ, ngài say rồi."
"Tại ngươi ấy, ngươi mang rượu gì đến vậy, lúc uống không thấy mùi vị gì nhưng sau đó mới dần thấy say." Ám vệ bên trái lườm ám vệ bên phải, người còn lại thì vội vàng bịt mồm đồng nghiệp không cho nói nữa.
Hạ Tử Dụ đi lung tung không mục đích. Vương phủ được thiết kế rất tinh tế và khiêm tốn, tường trắng ngói xanh, có hòn non bộ với thác nước chảy. Bên trong và ngoài phòng thì bố trí không khác gì hoàng cung, thế là Hạ Tử Dụ nhất thời không nhớ ra được mình đang định làm gì.
Y bỗng sực nhớ ra, đây là Nhiếp chính vương phủ.
"Trẫm hỏi các ngươi," Hạ Tử Dụ quay đầu lại, "Nơi này có đào kép nào tên là Sở Phi hay không."
"Sở Phi?" Mấy tên ám vệ nhìn nhau, ra hiệu cho nhau bằng ánh mắt.
"Hắn ấy à..." Một người trong số đó hắng giọng đáp, "Vương gia chê hắn không biết cách hầu hạ nên đuổi ra ngoại viện rồi."
"Ồ, thế là có thật à."
Hạ Tử Dụ lại chân nam đá chân chiêu đi về phía trước, các ám vệ vội vàng theo sát sau lưng. Họ nhỏ giọng thì thầm với nhau, không biết Hạ Tử Dụ tìm Sở Phi để làm gì.
"Ồn quá." Hạ Tử Dụ quay đầu lại chỉ tay vào ám vệ, "Không được đi theo trẫm nữa."
"Chúng thuộc hạ làm theo lệnh của Nhiếp chính vương, không được rời nửa bước ạ."
Y nghe vậy thì cười khẩy, đánh giá đám ám vệ một lát. Một chút giảo hoạt thoáng hiện lên trong đáy mắt.
---
Lúc này, Tần Kiến Tự đang tiếp chuyện Thanh Bình Vương ở chính đường.
"Tối hôm qua có thích khách đột nhập vào cung, bây giờ không biết bệ hạ đang ở đâu, sao Kiến Tự còn bình tĩnh được như vậy." Thanh Bình Vương nâng tách trà lên, dùng nắp gạt đi bọt trà rồi nhấp một hớp, "Nghe nói cấm quân đang đi tìm khắp nơi trong cung, vậy mà ngươi lại muốn ém nhẹm chuyện này..."
"Quốc gia hưng thịnh hay suy vong tùy vào thiên tử vinh quang hay nhục nhã, chuyện này không thể để lọt ra khỏi cung được."
BẠN ĐANG ĐỌC
9.[Đam mỹ/Completed] Làm bệ hạ khó lắm - Tống Chiêu Chiêu
Historical FictionTên truyện: Làm bệ hạ khó lắm Tác giả: Tống Chiêu Chiêu Thể loại: Đam mỹ, cổ đại, cung đình, niên thượng, ngọt, yêu nhau lắm cắn nhau đau, giam cầm, tình yêu ép buộc, hơi quyền mưu, có thịt, HE