3 + 4

303 36 0
                                    

3.

Sau khi trả tiền taxi, Thanh Kỳ tiến vào quán Net R.abbit. Quán Net với đèn led nhấp nháy không thua gì những quán bar chung quanh, tiếng chuông gió vang lên khiến người ngồi ngủ gật nơi bàn sực tỉnh, chàng trai mắt nhắm mắt mở nhìn người vừa vào. Trông thấy trên tay Thanh Kỳ là hai gói lẩu to thì gương mặt liền tỉnh ngủ hẳn, Hi rời khỏi quầy lễ tân, niềm nở tiến lên đón Thanh Kỳ.

"Haha đại gia tới rồi, cậu mua gì nhiều dữ vậy?" Vừa hỏi, chàng trai vừa giành cầm bịch lẩu to, tiến đến bàn cho khách bày ra, Thanh Kỳ đến bên cạnh, chọt chọt: "Đưa chìa khóa phòng đây, tôi lên cất đồ rồi xuống ăn với cậu."

"Tự lấy đi, trên giá treo nơi quầy lễ tân đó, phòng V.I.P số 520 mãi mãi một tình yêu." Hi vừa nói vừa hít hà mùi lẩu và cảm thán: "Mãi mãi một tình yêu với lẩu..." Khiến Thanh Kỳ bật cười: "Trông ngu ngốc quá!"

Nói xong thì cậu tiến tới quầy, tự lấy chìa khóa và bước lên lầu. Lần đầu cậu đến tiệm Net R.abbit là năm cấp hai, chưa nhìn ra được sự thật rằng cha chỉ thương mỗi anh trai nên cậu suốt ngày quậy phá, tìm cách gây chú ý. Lần giả vờ mất tích đầu tiên đã dẫn cậu lưu lạc đến tiệm Net này, lúc đó Hi chỉ là đứa nhóc nứt mắt chưa trải sự đời, cũng chưa phân hóa thành Beta, mặt búng ra sữa, thấy một đứa trẻ tầm tuổi mình liền vui vẻ kéo Thanh Kỳ vào quán Net luôn, anh trai Hi thấy Thanh Kỳ thì nấu thêm một phần mì, đó là đêm đầu cậu không ngủ ở nhà.

Kể từ lúc đó Hi xem Thanh Kỳ như một người bạn chơi chung, thích thì rủ qua ngủ, không thì thôi không nhắn tin gì hết, tới khi Thanh Kỳ tự kiếm ra tiền thì cậu trở thành khách hàng thân quen, Hi thích thì nhận tiền không thích thì chuyển trả lại cậu, riết cũng quen cách sống của nhau.

Phòng livestream giả lập có dàn máy, buồng phản chiếu hiện đại để lúc Thanh Kỳ livestream sẽ trông như thể cậu đang ngồi chung với khách mời thật dù cả hai không hề ngồi cạnh nhau.

Thanh Kỳ chụp cho Linh xem, cô nàng trông thấy hình liền biết cậu đang qua chỗ Hi nên chỉ gửi biểu tượng: "Chúc may mắn!", "Cố lên!"

Dọn quần áo, kiểm tra máy móc ổn thỏa xong, Thanh Kỳ xuống lầu dùng lẩu chung với bạn mình.

"Anh Huân không ở nhà với cậu à?" Thanh Kỳ nhướng mày, ngồi xuống đối diện Hi, nhận chén bát. Thấy thịt vơi đi một nửa liền biết Hi đã ăn trong lúc cậu lên lầu rồi.

Hi ăn một ngụm to, vừa nhai nhồm nhoàm vừa lắc đầu: "Ổng bận gì ở công ty rồi, kệ ổng!" "Ăn ngon ha." Thanh Kỳ cười cười, trụng mì trụng thịt, thưởng thức bữa ăn. Vì tận 7 giờ tối mới livestream nên cậu ăn xong thì phụ Hi dọn dẹp sạch sẽ, tiện thể ngồi nói chuyện phím một chút.

Hi có người anh tên Huân, là một Alpha mùi thuốc lá. Cậu nhớ lần cuối thấy Huân chắc cũng năm sáu năm rồi, Hi càng lớn, anh ta càng ít ở nhà hơn, để Hi quán xuyến tiệm Net luôn.

"Nghe nói năm nay cậu ra trường à?" Hi nhìn qua Thanh Kỳ đang ngồi uống nước sâm. Cậu liếc mắt: "Không, còn phải thực tập rồi làm báo cáo nữa, tôi đăng ký môn cuối là khóa luận tốt nghiệp rồi, giờ tìm chỗ thực tập thôi." Uống nốt nước sâm, cậu đứng dậy vươn vai. "Làm giúp tớ ly nước cam nhé, bưng lên 520." Ném chai rỗng vào thùng, Thanh Kỳ tạm biệt bạn mình để lên lầu tắm rửa, chuẩn bị cho buổi livestream.

Trọng Sinh Xong Làm Biếng [Re-up|BL]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ