Extra (Bé con tới đây nào) giám đốc x Đô Đô

6.3K 129 5
                                    

Câu truyện nhẹ nhàng cutiii không ảnh hưởng đến cốt truyện chính 😗
Aaa mn chắc quên mất cp này rùi nên t quyết định viết ngoại truyện nè
Nếu gu mọi người là
niên thượng, trầm tính ông zà tà răm x bé con ngây thơ ko biết một cái gì bị lừa ăn sạch sẽ thì mn cùng hóng nhe
-----------------------------------------------

Phong Liên x Xuân Giang (Đô Đô) 

Hôm nay bé con nằng nặc không muốn đến trường hết kêu đau bụng rồi lại giả ốm ho khụ khụ. Phong Liên thấy thế cũng không mềm lòng bắt cậu đánh răng rửa mặt ăn sáng rồi chuẩn bị đi học

Đô Đô mếu máo ngồi trên ghế chọc chọc miếng thịt không chịu ăn. Nam nhân thở dài định dỗ dành cậu một chút thì công ty lại gọi tới. Anh theo thói quen đi ra ngoài bắt máy, Đô Đô nhìn bóng lưng của nam nhân không biết suy nghĩ gì

Sau khi Phong Liên quay lại phòng bếp đã trống trơn không nhìn thấy Đô Đô đâu. Anh nhíu mày bước ra hỏi người giúp việc chỉ là nãy giờ bà bận dọn dẹp cũng không để ý

"Đô Đô, Đô Đô..."

Phong Liên tìm khắp nhà tới hết phòng ngủ, nhà tắm cũng không thấy cậu đâu trong lòng không khỏi gióng lên hồi chuông cảnh báo sợ cậu chạy ra ngoài. Song tính còn nhỏ như vậy một mình bên ngoài có biết bao nguy hiểm...anh không dám nghĩ tới

Tìm hết nhà rồi cùng giúp việc chạy ra ngoài tìm tiếp. Hỏi hết những người xung quanh cũng không ai nhìn thấy người như Phong Liên tả. Anh lo lắng bất an không khỏi muốn chửi thề một tìếng

Sau 30p không thấy người anh quyết định gọi cho cơ quan chức năng. Sau khi trình báo mọi người nhanh chóng bắt tay vào tìm kiếm. Cảnh sát đã kiểm tra tất cả camera gần đó khổ nỗi một chút tung tích cũng không có...

"Xin anh bình tĩnh có khi bé vẫn đang trốn trong nhà. Anh thử về tìm lại một lần nữa xem"

Phong Liên mệt mỏi gật đầu quay về nhà tìm lại một lần nữa người vẫn không thấy bóng dáng

Anh ngồi phịch xuống giường nhìn ngón tay vì lo lắng mà run lên không ngừng. Phong Liên đưa mắt nhìn cánh cửa tủ quần áo đóng chặt. Một suy nghĩ loé lên trong đầu

'Đừng bảo là tên nhóc này trốn ở tủ quần áo nhé'

Phong Liên tiến lại gần "phanh" một cái cửa tủ mở ra. Bên trong quần áo được gấp phẳng phiu, quần áo của anh và cậu treo lẫn vào với nhau nhưng hoàn toàn không có một bóng người

Bỗng Phong Liên nghe tiếng ngáy khe khẽ vang lên. Anh lắng tai nghe một lúc rồi cúi người xuống gầm giường

Quả nhiên Đô Đô trốn dưới gầm giường còn vô tư nằm đó ngủ không quan tâm đến ông chú già đang lo lắng này một chút nào. Anh lôi cậu nhóc ra gạt đi chút bụi vương trên mặt cậu.

Nhìn cậu nhóc mặt mày trắng trẻo đang an ổn ngủ, môi nhỏ hồng hào hơi he hé tiếng ngáy như chú mèo đang thoải mái Phong Liên nhìn đến nỗi tim mềm nhũn không nỡ đánh cậu. Haha...đừng tưởng bở, không có cái mùa xuân đấy đâu

Phong Liên ngồi lên giường lật úp người Đô Đô lại, tụt quần cậu xuống giơ tay dùng lực đánh lên mông cậu

"Chát!" tiếng đánh vang dội, nam nhân không hề có khái niệm giơ cao đánh khẽ

[Cao H/ Đam mỹ] Cầu hòaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ