( trọng độ ngược thân song tính thận nhập )
"Aaaaaaaaaa!!!!" Tiếng hét thảm quanh quẩn trong phòng, Phương Dật Luân chưa bao giờ phải chịu qua nỗi đau da thịt lớn như thế, cho dù trước đây khi vừa mới bị rơi vào tay Viêm Đê cũng từng bị quất qua, nhưng hắn cũng không có thật sự đánh y đến đổ máu, vậy mà lần này lại xuống tay khiến phía sau lưng Phương Dật Luân đau đến da tróc thịt nứt.
"Xem ra phải lập lại quy củ để cho em tỉnh lại, nếu không em thật sự không biết chính mình họ gì. Nói cho ta, họ của em là gì?" Nam nhân vòng đến trước mặt Phương Dật Luân, thấy thanh niên đau đến nước mắt chảy ròng, xem ra vết đánh là quá nặng với y.
"...Họ, họ Phương..." Phương Dật Luân chịu đựng đau nhức, nhỏ giọng đáp.
"Bang" lại một roi dừng ở trên ngực thanh niên.
"Em là sủng vật của ta, cho nên em họ Nghiêm." Nghiêm Hi nheo lại hai tròng mắt, dùng roi da chiết thành một vòng tròn nâng cằm Phương Dật Luân lên, chậm rãi mà cứng rắn nói.
Phương Dật Luân cắn môi dưới gian nan nâng cặp con ngươi đã ngập nước, ẩn nhẫn nhìn Viêm Đế. Ngay sau cái nhìn đó lại là mấy roi liên tục quất xuống khiến trước ngực cùng phía sau lưng đều để lại mấy đạo miệng máu.
Vốn tưởng rằng như vậy sẽ kết thúc, không ngờ nam nhân lại đem thanh niên ôm đến một giường lớn bằng sắt, phía sau lưng chạm vào miệng vết thương khiến thanh niên đau đến căng cứng cơ bắp toàn thân.
Hai tay Phương Dật Luân khép lại bị trói vào khóa kim loại đầu giường. khi Phương Dật Luân phỏng đoán ác ma này chẳng lẽ còn muốn tiếp tục trừng phạt mình liền thấy Nghiêm Hi mạnh mẽ đem hai chân thanh niên gập lại tách sang hai bên, một chân cột vào vòng khóa bên trái, một cái cột vào vòng khóa bên phải, làm nơi riêng tư thanh niên hoàn toàn lộ ra trước mặt nam nhân.
"Ách...Chủ nhân.... Hô hấp..." Phương Dật Luân cảm thấy chính mình như sắp chết, lồng ngực bị đè ép khiến mỗi một hơi thở ra liền cảm thấy thập phần khó khăn.
Nghiêm Hi không thèm để ý, kiểm tra lại các vòng khóa trên người Phương Dật Luân sau đó xoay người lấy ra một cái roi ngắn khác, thân roi được tạo thành từ rất nhiều dây thun dai mềm. Nghiêm Hi một bàn tay lắc lư roi ngắn, một bàn tay bắt đầu xoa bóp khe huyệt thanh niên, dương vật y thập phần non mềm, đặc biệt là mị thịt tại hoa huyệt càng là phấn diễm kiều nộn.
"Ân a...ưm...." Phương Dật Luân thấp giọng rên rỉ, khoái cảm từ hạ thân lập tức truyền khắp toàn thân, Nghiêm Hi lại còn thỉnh thoảng đùa bỡn hoa hạch mẫn cảm. Phương Dật Luân biết, chính mình dưới kỹ thuật đùa giỡn cao siêu của đối phương rất nhanh sẽ cao trao, tuy rằng bản thân không muốn trở nên dâm đãng như vậy, nhưng thân thể lại luôn tuân theo bản năng nguyên thủy nhất của loài người.
Thấy khe nhỏ kia của Phương Dật Luân đã có chất lỏng trong suốt chảy ra, Nghiêm Hi hừ lạnh một tiếng, thân thể bị dạy dỗ qua thực thành thật đã lựa chọn đáp lại. Nhưng Nghiêm Hi trong mắt lại không có tình dục, trái lại còn càng ngày càng nhiều hàn ý.
"A..." Khoái cảm đột nhiên biến mất, truyền đến lại là cảm giác đau đớn tê tái. Phương Dật Luân không cần nhìn cũng biết, nam nhân đang dùng roi ngắn trong tay quất đánh vào bí huyệt non nớt giữa hai chân mình, thanh niên tức khắc đau đến nước mắt trào dâng.
BẠN ĐANG ĐỌC
Trở thành Nô (BDSM, điều giáo, song tính, khống chế, np)
Ngẫu nhiênNhìn Nghiêm Hi tự nhiên tiếp nhận hộp, Cấm Ngôn mi nhăn càng chặt. Anh lui về phía sau hai bước, tạm dừng một lát, không chờ Nghiêm Hi mở miệng liền bắt đầu cởi áo trên người ra để sang một bên, xứng với khuôn mặt diễm lệ của mình, thân hình thon dà...