Hôm sau, tôi vẫn tới trường như bình thường, mọi người lần này nhìn tôi nhiều hơn, kể cả giáo viên. Một vài người không quen không biết còn can đảm tới chỗ tôi nhắc nhở và cảnh báo nhưng tôi đã bảo rồi mà, tôi đâu phải người sẽ đánh nhau đâu?
Mọi thứ diễn ra vô cùng bình thường nếu không tính mấy ánh mắt suốt ngày hôm đó và cả tên Hiroshi Takumi nữa. Suốt giờ cậu ta cứ lải nhải khuyên này khuyên nọ tôi làm cho mấy cô gái trong lớp liếc tôi muốn lòi con mắt.
Ngay khi tiếng chuông tan học vang lên, mọi người đều hướng mắt về phía tôi. Mấy cái ánh nhìn thương hại làm tôi chán rồi đấy nhá.
Ngay lúc định rời đi thì Takumi lại xuất hiện, lại là cái vẻ mặt đấy, tôi mệt rồi nha, bực quá chắc tôi chửi cậu ta bằng tiếng Việt luôn quá.
Cậu ta lúng túng hết nhìn xuống tôi lại nhìn vào hai lòng bàn tay, một hồi sau mới định cất tiếng nhưng ngay lập tức đã bị tôi ngăn lại. Thời giờ đang gấp mà còn ở đây nghe cậu ta lải nhải chắc muộn mất.
"Cảm ơn nhiều dù tôi không biết cậu định nói gì cả, Hiroshi - san à. Phiền cậu tránh ra cho tôi đi với."
Tôi đã cố mỉm cười thân thiện nhưng cái tên đó vẫn đứng trước tôi, hấp tấp cất tiếng ngăn cản:
"Tôi nghĩ Sano - san nên nghĩ lại đi! Để tôi đưa cậu ra ga nhé? Đừn-"
Ngay khi tôi định tiện chân đã cậu ta phát thì ngay lập tức đã thấy cậu ta bị hất sang một bên. Tôi chưa làm gì mà?
Ngay sau đó là hình bóng lùn một mẩu của một đứa nhóc đầu vàng, nhìn cái chiều cao này biết ngay là em trai yêu dấu của tôi rồi. Tôi liếc một vòng quay lớp, giờ mọi người trong và ngoài lớp đều đang chú ý đến thằng em trai của tôi trong khi Takumi vừa mới đứng dậy vẫn còn hoang mang.
Mikey nhìn quay, lấy một cái ghế rồi đứng lên, hướng về phía cái người nó vừa hất ra rồi lạnh lùng cất tiếng như tổng tài bá đạo:
"Anh là cái thá gì mà dám đứng trước mặt chị tôi thế?"
"Ra ngoài đợi đi Mikey, chị chưa mắng mày vì tôi ra vào đây tự do đâu đấy."
Tôi mắng mỏ thế thôi chứ đang vui bỏ mịa, lúc này Takumi hình như cũng lấy lại bình tĩnh. Cậu ta loạng choạng đứng dậy, hất tay những người đỡ cậu ta ra rồi mắt chạm mắt với Mikey. Gan tên này phải to lắm mới dám nhìn vào ánh mắt quái vật như vậy.
"Em là ai vậy? Sao em vào được đây cơ chứ?"
Cậu ta nghiêm mặt hỏi, trong khi đó những học sinh hiếu kì tụ tập trước lớp tôi ngày càng đông, kịch hay có rồi. Tôi định lép sang một bên để cho hai đứa kia cãi nhau nhưng nào ngờ lại bị Mikey bá cổ ôm lại.
"Em trai của bà chị này! Tôi vào đây như thế nào cũng không tới lượt anh biết. Tôi chỉ biết là anh đang làm phiền chị tôi! Bộ không thấy mặt bả nhăn như khỉ hả?"
Câu này trong phim drama Hàn Quốc nó mới xem cùng Ema hôm nọ nè, nghe hay đấy nhưng bỏ câu cuối dùm chị cái. Tôi định đá cho nó một cú thì bắt gặp ánh mắt bỡ ngỡ của Takumi. Nhìn như chó con ý nhưng tôi thật sự không muốn bị nhìn kiểu như vậy đâu trời!
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐN Tokyo Revengers] Kurokawa Izana là anh trai song sinh của tôi
FanfictionXuyên không và tự nhiên có một ông anh trai bạo lực nhưng lại đẹp trai là cảm giác như thế nào? _ *WARNING: CỰC OOC *NOTE: +) Lấy ý tưởng từ manga gốc. +) Cốt truyện diễn ra ở timeline diễn ra chủ yếu trong manga. +) Nếu có những chi tiết khác mang...