"Ai da!" Min Jun-hee dùng sức đẩy mạnh, Jisoo kêu lên một tiếng rồi ngã nhào về phía thân cây, túi sách cùng rác rưởi rơi hết xuống đất. "Min... Min Jun-hee, rốt cuộc cô... muốn thế nào? Không cần phải... quá đáng như vậy." Jisoo lấy hết dũng khí, đáng tiếc lời nói lại lắp bắp, làm người nghe không cảm thấy nửa điểm uy hiếp.
"Tao quá đáng thì sao? Mày làm gì được tao!"
"Mới chỉ đẩy nhẹ một cái mà đã bảo tao quá đáng? Kịch hay còn chưa hết đâu!" Ba người bộ dạng "lương thiện" nhưng động tác tuyệt không thiện lương, một cước đá bay túi sách jisoo .
"Không!" jisoo không kịp làm gì, nhìn theo đống sách vở đã tan nát, cô nhát gan nên cũng không dám phản kháng, vội vàng thu dọn lại, chỉ dám nói trong tiếng khóc: "Các cô... sao có thể..., lại coi thường người khác như vậy."
"Coi thường mày thì sao?" ba người dùng sức giữ chặt jisoo, mở miệng uy hiếp: "Nếu mày không tự động rút khỏi cuộc thi, cũng đừng trách tao động thủ, nghe vậy được không?"
"Mình ... không thể làm được! Trù vương tam tái quyền là mình khổ công mới giành được..., mình tuyệt ... đối sẽ không rút lui." Cô cố nén nỗi đau thân thể, quỳ rạp trên mặt đất, mu bàn tay bị gót giày dẫm lên đau đến thấu xương, cô cố cam chịu, thế nhưng nước mắt vẫn chảy ra, lăn dài trên má, tay cô thật sự rất đau.
Trước đây, chịu đủ mọi sự coi thường và ức hiếp của bọn chúng nhưng cô vẫn cố nhẫn nhịn, nhưng giờ khắc này, cô nhìn ba người trước mặt, hận ý trong mắt không thể che dấu, nhìn trừng trừng bọn họ. Vì sao? Vì sao thế giới này lại có loại người vô sỉ đến cực điểm như vậy, chỉ giỏi ức hiếp người khác.
Những nữ sinh này cũng thấy lạnh trong lòng, "Mày.. mày nhìn cái gì, cẩn thận tao... móc mắt mày ra." Ông trời à, cô còn chưa nhìn thấy đôi mắt nào tràn đầy hận ý đến vậy.
"Chỉ cần mày nhường quyền thi đấu cho tao, chúng tao cũng không làm khó dễ mày. Mày kiên quyết từ chối cũng đâu được lợi gì, đây cũng là chị hai tao rơi vào tình thế bắt buộc, tốt nhất mày đừng từ chối nữa."
"Buông Jisoo ra!" một giọng nói êm ái truyền đến, ba người cùng sửng sốt, Jennie đã xông lên đẩy ba cô gái kia ra, giải cứu cho Jisoo.
jisoo nhìn Jennie, vừa hoảng sợ lại vừa kinh ngạc, trong lòng nghẹn ngào, nhịn không được khóc to một tiếng, đem những uất ức cũng oán hận biến thành nước mắt, khuôn mặt thoáng có điểm mừng rỡ. "Jennie ... Jennie ..."
Jennie thật cẩn thận kiểm tra Jisoo . Lành lặn, trừ những vết trầy xước bên ngoài, ngoài ra không còn tổn thất nào khác.
Jennie trong trường rất nổi tiếng, các cô liếc mắt một cái liền nhận ra. " Jennie, tan học rồi, sao cô còn chưa về nhà?" ba người chột dạ liếc mắt một Min Jun-hee vì là chị cả uy nghiêm, đành phải chủ động ra mặt.
"Bạn là Min Jun-hee?" Vỗ vai, gật đầu trấn an cô, ý bảo cô đứng sang một bên, rồi mới quay sang nhìn cười nhẹ. "Thực xin lỗi, Jisoo là bạn cùng lớp với mình, bạn ấy rất nhát gan, không biết làm sao lại đắc tội với các bạn, tiện thể nhân đó mà đem tay bạn ấy dẫm đạp?"
BẠN ĐANG ĐỌC
「Taenie 」Người tình của đại ca
FanficAnh nổi tiếng với chiến tích huy hoàng trong tình trường, nhưng đối với cô, cùng lắm chỉ là hung thần ác sát mà thôi. Anh một thân bách chiến bách thắng cớ sao lại muốn chinh phục cô, hại cô mất hết bình tĩnh cùng lý trí. Càng kháng cự lại càng làm...