"Ba ơi, mình chuyển nhà được không?" Renjun hỏi ba mình khi anh đang kéo rèm phòng ngủ lại.
"Hả?" Taeyong cau mày bối rối "Sao vậy? Con thấy không thoải mái khi ở đây sao?"
Renjun lắc đầu "Con chỉ thấy bất tiện cho chú Jaehyun thôi." Cậu bé ngây thơ trả lời.
"Vì sao mới được? Chú Jaehyun muốn chúng ta sống cùng nhau ở đây mà." Taeyong dịu dàng vuốt ve mái tóc của con trai "Nhưng nếu Renjun không thích, ba sẽ thuê một căn nhà khác của hai chúng ta."
"Ba ơi, ba có vui khi sống cùng với chú Renjun không?" cậu bé lại hỏi.
"Sao con lại hỏi thế? Đã bao giờ con thấy chú Jaehyun làm ba khóc chưa?" Taeyong cười "Ba rất vui khi sống cùng với chú ấy."
Renjun im lặng như thể đang suy nghĩ nhiều lắm "Nhưng lạ lắm ba ạ."
"Con nghĩ gì à?" là một người cha có trách nhiệm nên Taeyong đã lo lắng với vấn đề của con trai mình.
"Jeno nói chú Jaehyun là người khiến bố Doyoung của cậu ấy khóc suốt đêm." Renjun thành thật trả lời "Như vậy là chú Jaehyun ghét chú Doyoung hả ba?"
Anh ngạc nhiên với suy nghĩ của đứa nhỏ. Chuyện này có nghĩa là gì? Tại sao Jaehyun lại khiến Doyoung phải khóc? Hai người nọ quen biết nhau?
"Ngủ đi con. Đừng suy nghĩ những chuyện không quan trọng nữa nhé." Taeyong hôn lên trán cậu bé và tắt đèn rời khỏi phòng.
Anh không nên nghĩ nhiều về những lời nói ngây thơ của con trẻ, đúng không?
Chỉ là anh luôn cảm thấy có điều gì kỳ lạ.
.
"Renjun ngủ rồi sao?" Jaehyun hỏi ngay khi Taeyong trở về phòng. Hắn đóng máy tính bảng lại, hoàn thành các công việc còn dang dở.
"Jae, em biết Doyoung chứ?" Anh đột ngột hỏi khi đối phương đang thu dọn tài liệu trên bàn.
Jaehyun bất ngờ. Tại sao Taeyong lại đột nhiên hỏi về Doyoung?
"Kim Doyoung, bố của Jeno, cậu bé hoàng tử hôm qua ấy. Ah, còn có Winwin? Và Ten? Mấy người họ là bạn bè từ hồi trung học." Taeyong nói, kéo chăn đắp lên người.
"À, em có quen mọi người khi còn học trung học." Jaehyun thản nhiên.
"Em không có ý định gặp họ à?" anh hỏi "Ý anh là, em đã ở Trung một thời gian dài như vậy rồi, sẽ phải nhớ bè chứ."
"Em sẽ gặp khi nào có thời gian." Jaehyun đã kết thúc cuộc trò chuyện của cả hai trong buổi tối hôm đó như vậy.
.
"Doie, chào nhé." Taeyong cất tiếng khi nhìn thấy Doyoung ở trước cổng trường "Lâu rồi không gặp cậu."
"Chào anh, Taeyong." anh tươi cười đáp lại "Dạo này tôi bận quá. Công ty vừa cho ra mắt sản phẩm mới. Nên việc đón Jeno toàn để cho Winwin."
BẠN ĐANG ĐỌC
[JaeDo] - Appa
FanfictionNote: Jaehyun trong fic này có hơi tra nam một chút xíu. Tuy nhiên kịp thời nhận ra sai lầm và sửa chữa. Hy vọng mọi người không chửi ẻm quá nhiều. . Bản dịch chưa được sự đồng ý của tác giả. Vui lòng không mang đi nơi nào khác.