Doyoung nóng nảy vò đầu. Trước mặt anh, máy tính còn đang chạy, và trên màn hình là nhiều công việc cần giải quyết. Nhưng anh không cách nào có thể tập trung được. Vì sao?
Tất nhiên là vì Jung Jaehyun. Làm gì còn ai khác nữa.
Winwin, , Johnny và Yuta giữ bí mật. Nhưng anh có thể nhận ra sự có mặt của Jaehyun, vì một số lý do.
"Nãy giờ hình như cậu không tập trung, Doie." Kun tiện đường ghé qua, không ngại cằn nhằn.
"Haizzz" Thay vì trả lời, anh lại thở dài, gục đầu lên bàn.
"Có chuyện gì muốn kể với tớ sao?" lúc này thì cậu bạn đồng nghiệp đã kéo ghế lại gần.
Không nhận được câu trả lời ngay, Kun cũng không sốt ruột, Nhẹ nhàng vuốt lưng cho anh. Đối phương nhận ra được vấn đề mà cậu bạn mình đang phải đối mặt.
"Hắn ta trở lại rồi, Kun." Doyoung bối rối trình bày trọn vẹn câu nói "Ba của Jeno, đã xuất hiện."
"CÁI GÌ?!" Kun hoàn toàn bất ngờ. Người đàn ông từng gây đau khổ cho Doyoung đã trở lại?
"Hắn ta muốn gì? Đối phương hỏi.
"Tớ không biết. Bọn tớ chưa từng nói chuyện. Cả hai chỉ vô tình gặp nhau một vài lần. Mấy người bạn của tớ nói rằng hắn ta không biết chuyện Jeno là con trai ruột của mình." Doyoung trả lời.
Kun nói "Không phải là không biết, chỉ là chưa biết thôi."
"Hắn sẽ không bao giờ biết được." anh nhỏ giọng sửa lời.
"Là vì cậu không muốn nói cho hắn..."
"Không phải. Bởi vì anh ta chưa từng muốn biết, Kun!" Doyoung ngay lập tức cắt ngang.
"Nếu không biết được từ cậu, thì có thể biết được thông qua người khác, bằng một cách nào đó. Và với suy nghĩ của tớ, số phận vẫn còn muốn trêu đùa với cậu."
Cậu bạn đồng nghiệp Doyoung này là một người thành thật. Vì thế Kun lựa chọn nói thẳng mọi chuyện, mà không hề nói giảm nói tránh.
"Nhưng tớ không muốn thua như vậy." Doyoung nói, có chút yếu đuối nhìn vào bức ảnh của anh và Jeno trên bàn làm việc.
"Bây giờ cậu không còn là Doyoung yếu đuối nữa. Cậu trưởng thành rồi, là một người cha có thể đối mặt với mọi thứ vì Jeno. Xung quanh cậu còn có những người thân yêu quan tâm? Cậu còn có tớ là bạn của cậu. Quan trọng nhất là cậu đã có Jeno. Không có lý do gì để cậu sợ hãi cả, Doie." Kun giải thích thật kỹ.
Anh im lặng trước những lời nói của đồng nghiệp. Nó đều là sự thật. Tại sao anh lại sợ Jaehyun? Anh không còn một mình đơn độc nữa rồi.
"Chà, cậu đã suy nghĩ được rồi đúng không?" Kun hỏi "Bao giờ cậu định đi gặp đối phương?"
"HẢ?!" Doyoung bất ngờ "Sao mình phải đi gặp hắn ta hả Kun? Cậu bị điên rồi."
BẠN ĐANG ĐỌC
[JaeDo] - Appa
FanfictionNote: Jaehyun trong fic này có hơi tra nam một chút xíu. Tuy nhiên kịp thời nhận ra sai lầm và sửa chữa. Hy vọng mọi người không chửi ẻm quá nhiều. . Bản dịch chưa được sự đồng ý của tác giả. Vui lòng không mang đi nơi nào khác.