Ep1

891 23 1
                                    

"Kim! Kim! Mau dừng lại! Anh không thể đối xử với em như vậy"

"Không thể? Không thể sao?"

Kim Taehyung đâm từng nhát dao xuống. Bên dưới hắn, một người con gái đang nằm thoi thóp với cơ thể bê bết máu.

Một phút trước vẫn còn lành mạnh, một phút sau đã đứng trên bờ vực của cái chết. Miệng nhỏ liên tục van xin hắn nhưng Kim Taehyung có để vào tai?

Hắn hiện tại là đang phát điên. Phát điên vì Jeon Jungkook

Phải nói đến 15 năm trước. Một Kim Taehyung với mái tóc đen nhánh, đôi mắt long lanh, vô tư với nụ cười toả nắng của mình.

Một Kim Taehyung với vẻ ngoài ngây thơ, trong sáng. Khiến ai nhìn vào cũng đem lòng yêu thích hắn. Nhưng chẳng ai biết, cậu nhóc lúc đó chỉ mới 10 tuổi lại phải sống dưới một gia đình tan vỡ.

Bố mẹ hắn đến với nhau vì sự ép buộc của gia đình, giữa họ vốn chẳng hề có tình cảm. Họ làm tròn nghĩa vụ của mình, sinh ra hắn rồi lại vô tâm vứt bỏ hắn.

Khi hắn lên 5, mẹ hắn bỏ trốn với nhân tình của mình. Để lại Kim Taehyung một mình trong căn biệt thự rộng lớn cùng với lão quản gia lớn tuổi và 2 cô giúp việc.

Năm 10 tuổi

Đối diện nhà hắn có một gia đình chuyển đến. Hôm đó, Kim Taehyung đứng trên lầu nhìn xuống lại bắt gặp được một cậu nhóc tầm khoảng 9,10 tuổi đang được mẹ dắt tay vào nhà.

Cậu nhóc có làn da trắng sáng, mái tóc bạch kim dài được buộc gọn ra sau. Gương mặt của cậu mãi mãi in sâu vào tâm trí hắn.
.
.
Ở trường, cô giáo bước vào lớp đằng sau là cậu nhóc có mái tóc bạch kim đó. Sau khi giới thiệu thì cô giáo đã xếp cho cậu ngồi cạnh hắn.

"Xin chào! Mình là Jeon Jungkook, có thể gọi mình là Jungkookie. Còn cậu?"

Vừa vào chỗ ngồi, cậu nhóc có mái tóc bạch kim liền cười tươi, rồi giới thiệu bản thân

"Kim Taehyung"

"Ồ! Taehyung sao! Tên cậu thật đẹp. Mình gọi là Taetae được chứ?"

"Đừng có gọi tôi bằng cái tên đó. Nghe tởm chết đi được"

"Tại sao vậy? Taetae nghe hay mà"

"Này! Bị điếc à? Tôi đã nói là đừng có gọi như vậy"

Tiếng quát của hắn thành công thu hút được ánh nhìn của bạn học và cô giáo. Cũng thành công làm cho Jungkook hoảng sợ đến rớt nước mắt.

"Kim Taehyung! Em sao vậy. Em làm bạn sợ rồi kìa, mau xin lỗi"

Tiếng trách mắng của cô giáo đã khiến cho hắn nhận ra mình vừa tức giận mà quát lớn. Liền xin lỗi cậu rồi giải thích.

"Khóc..khóc cái gì chứ. Tôi xin lỗi! Tại tôi ghét cái tên đó, cậu gọi là Taehyungie đi đừng gọi là Taetae"

Jungkook nghe vậy, cũng đưa tay lau nước mắt rồi gật đầu với hắn.

Taetae là tên mà mẹ hắn thường gọi. Kim Taehyung kinh sợ cái tên này, hắn không muốn nghe cũng vì sợ sẽ nhớ về quá khứ đó, nhớ về người đàn bà mà hắn hận đến tận xương tủy.

[TAEKOOK] • Love SongNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ