Nhật Bản đang mùa thay đổi, thời tiết ẩm thấp, bức bối khó chịu.
Kei vẫn thức dậy như mọi khi, với tay lấy kính, nheo nheo mắt nhìn sang bạn. Anh nhíu mày, người bạn đầm đìa mồ hôi, mặt hơi đo đỏ.
Anh: "Y/n?"Bạn nhíu nhíu mày hé đôi mắt ra nhìn anh.
Bạn: "Kei ơi, em khó chịu quá..."
Anh: "Anh xem nào!"
Kei vội vàng lấy cặp nhiệt độ giúp bạn kiểm tra. 39,3 độ. Bạn sốt cao rồi.
Anh: "Có đau họng không, mũi có tắc không?"
Bạn khụ khụ hai tiếng rồi gật đầu.
Bạn ốm, người như cọng bún mềm nhũn không làm được gì, còn Kei thì quanh quẩn dỗ dành chăm sóc bạn. Kei giúp bạn lau mặt, lau người, nấu cháo cho bạn ăn, đi mua thuốc cho bạn uống. Tay chân bạn chẳng cần làm gì chỉ cần há miệng ra mà nuốt xuống thôi. Hơn cả công chúa rồi ý.
Uống thuốc xong xuôi, Kei nằm xuống và vỗ về cho bạn ngủ.
Bạn: "Kei ơi, hôm nay em như em bé ý!"
Anh: "Ừm em bé ngủ ngon nhé!"
BẠN ĐANG ĐỌC
[𝚃𝚜𝚞𝚔𝚒𝚜𝚑𝚒𝚖𝚊 𝙺𝚎𝚒] Ôm anh ngủ
FanfictionCuộc sống yêu đương thời đại học của bạn và Kei. Kei vẫn có tính cách của anh ấy nhưng pha trộn cả hình bóng bạn trai trong tưởng tưởng của mình.