Picturesque

346 56 25
                                    

Ba ngày sau sự kiện hú hồn trời đất, Fannie rời khỏi phòng sinh hoạt chung trong tâm trạng ủ rủ bởi vì từ sau hôm đó con nhỏ chẳng có cơ hội nào vô tình gặp gỡ vị học trưởng kia nữa. Chết thật đấy, nó muốn vô tình gặp người để không phải bị đánh giá là quá sỗ sàng mà.

Đến lần thứ ba mươi tư Fannie thở dài trong ngày, Sirius Black cuối cùng cũng nhịn không được phải hỏi: "Mày táo bón à Fannie Dandelions?"

Không nói lời nào, Fannie đáp ngay cuốn sách trong tay vào thằng đầu đen.

Nó nở một nụ cười thân thiện như thể Sirius mà phát ngôn câu ngu ngục nào nữa thì ném thằng bạn cho quái vật ở hồ Đen mà người giữ khóa hôm kia nói với tụi nó: "Ăn nói với con gái thế à?"

"Bộ mày tưởng mặc váy là có thể làm con gái hả?" Sirius lại cóc thèm quan tâm thái độ của con nhỏ, cậu ta bắt đầu lè nhè, "Mày quên chuyện mày vật Peter của bọn tao xuống chổi trong tiết Bay hôm qua hả?"

Vừa nói, cậu ta vừa kéo cậu bạn nom gầy yếu bên cảnh chỉ lên cái trán vẫn còn u một cục mà gào. "Nè, nè! Mày nhìn thử coi có đứa con gái nào mà làm người ta ra thế này rồi không thèm xin lỗi không hả?"

Không nhắc thì Fannie cũng quên mất vụ đó đấy.

Rõ ràng là do Peter Pettigrew đó yếu nhớt chứ có phải do Fannie đâu, nghĩ gì mà mới chạm đầu chổi một cái đã rơi chứ? Lại còn chả phải dùng cây chổi riêng xịn xò mà Lydia đã tặng nó hồi sinh nhật nữa chứ? Fannie nhỏ con hơn Pettigrew nhiều luôn đấy. Với lại là do đám Sirius chơi xấu dồn con nhỏ vào góc trước chứ chả phải khi không nó lại chạm đầu chổi khiến Pettigrew rơi xuống luôn đấy.

Fannie bĩu môi, nó tính bốp chát hơn đủ với thằng bạn nhưng Fannie dừng lại khi trông thấy thiếu nữ tóc đen mang đồng phục nhà Slytherin ngáp ngắn, ngáp dài đẩy cửa bước vào Đại sảnh đường. Đôi đồng tử màu bạc của nó sáng lên và Fannie vẫy cao tay kêu một tiếng:

"Chị! Ở đây."

Một cách nhẹ nhàng và đằm thắm lại vô cùng gây chú ý vì chẳng một Ravenclaw nào lại dám ngồi tại bàn ăn Gryffindor gọi một Slytherin cả.

Tiếng Fannie tuy có chút nhỏ, nhưng như đã nói rằng nó rất gây chú ý nên dù lẫn trong tiếng xì xào thì bước chân thiếu nữ cũng dừng lại. Hiển nhiên là đã nghe thấy.

Cô hơi ngoái đầu lại, vì bị cận mà nheo mắt nhìn chằm chằm phía mà bản thân cho là nơi phát ra tiếng động. Đoạn, thiếu nữ khẽ à lên vì đã xác định rõ người gọi mình là ai. Nhấc chân, cô đổi hướng đi đến bàn ăn nhà Gryffindor.

Vốn không khí ở Đại sảnh đường rất ồn ào, nhưng vì hành động của Fannie và sự xuất hiện của thiếu nữ mà trầm hẳn đi chỉ còn lại những lời xì xào. Một nửa số nam sinh ở đây đều dừng hành động của mình nhìn về phía này, nhưng thiếu nữ một cái nhấc mắt lên nhìn cũng không có, một dáng vẻ thờ ơ như thể chẳng có gì đáng để cô bỏ vào mắt.

Một lẽ hiển nhiên mà mọi người đều hiểu, thiếu nữ này vô cùng kiêu ngạo khó chọc.

Cô cứ chậm rãi đi và khi đến trước bàn ăn nhà Ravenclaw, một trong những nam sinh vẫn luôn nhìn chằm chằm từng bước chân cô bỗng nhiên đứng dậy chặn đường cô lại.

「Harry Potter」Kế Hoạch Để Đời Của Rắn Độc Và Chim ƯngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ