Chương 24: "A Nghị, tìm thấy hắn ta chưa?"

308 13 0
                                    

Hôm sau, Tiêu Trường Uyên xách cung tên lên núi săn thú, Vân Phiên Phiên đeo giỏ tre sau lưng định lên núi chung với chàng.

Tiêu Trường Uyên từ chối: "Hôm nay ta đi một mình là được."

Vân Phiên Phiên chớp chớp mắt: "Trước kia không phải chàng toàn bắt thiếp lên núi cùng chàng sao?"

Tiêu Trường Uyên nói nhẹ tênh: "Nương tử vừa khỏe lại, không nên mệt nhọc vất vả."

Vân Phiên Phiên nghe vậy, đành phải bỏ giỏ tre xuống.

"Thôi được, phu quân đi đường cẩn thận nhé."

Tiêu Trường Uyên gật gật đầu, xách theo cung tên đi lên núi.

Vân Phiên Phiên thấy bóng dáng Tiêu Trường Uyên khuất dần cuối núi rừng.

Cô trở về phòng, lấy sách truyện ra đọc.

Còn ở bên kia, sau khi tới núi, Tiêu Trường Uyên lại không săn thú, mà đi dọc theo một con đường nhỏ khác, vòng qua làng họ Giang, lên phố huyện.

Khi Tạ Ngộ bày sạp ở phố huyện, cậu ta thấy bóng dáng Tiêu Trường Uyên.

Bên cạnh Tiêu Trường Uyên lại không có Vân Phiên Phiên đi cùng.

Điều này khiến Tạ Ngộ thấy hơi kỳ quái, hai người này luôn như hình với bóng, sao hôm nay Tiêu Trường Uyên lại không đi cùng Vân Phiên Phiên?

Đúng lúc này Mục Bách đi mua gà nướng về. Anh chàng thấy Tạ Ngộ đứng mất hồn mất vía trước sạp, nhìn về hướng phố Tây.

"Điện hạ, người đang nhìn gì thế?"

Tạ Ngộ quay đầu, cất giọng nghiêm túc: "Ta nhìn thấy Tiêu Trường Uyên."

Mục Bách không để bụng: "Chuyện này có gì kỳ quái đâu? Hắn ta và Phiên Phiên cô nương thường xuyên lên phố huyện mua đồ mà."

Tạ Ngộ thì thào: "Lần này hắn không đưa Vân Phiên Phiên theo cùng."

Mục Bách sửng sốt, lập tức nghiêm mặt lại.

"Vậy là sao ạ?"

Tạ Ngộ nói: "Sự lạ tất có điều khuất tất. Hắn đi về hướng phố Tây, anh mau đi theo hắn, tìm hiểu rõ ràng."

Mục Bách nghe được mệnh lệnh, lập tức nghiêm lại.

"Vâng, thưa điện hạ."

Mục Bách bỏ món gà nướng trong tay xuống, đi về hướng phố Tây.

Chừng một nén nhang sau, Mục Bách trở về với vẻ mặt quái dị.

Tạ Ngộ sửng sốt: "Sao anh quay về nhanh thế?"

Sắc mặt Mục Bách hơi sượng sùng.

Tạ Ngộ không để ý tới vẻ quái lạ trên mặt Mục Bách, chỉ thì thào hỏi tung tích Tiêu Trường Uyên.

"Tìm được Tiêu Trường Uyên chưa?"

Mục Bách thưa: "Tìm được rồi ạ."

"Hắn ta đi đâu?"

"Tiệm thuốc."

Tạ Ngộ nghe vậy, nhíu mày.

"Hắn tới tiệm thuốc làm gì?"

(Hoàn) Mối tình đầu khó quên của bạo quân mất trí nhớ  - Nhất Niệm Tịch VụNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ