Augenstern

252 45 26
                                    

Ném hai thằng bạn ở sân trong Quidditch, tôi chạy thụt mạng ra sân Quidditch nơi duy nhất chưa tìm để thử vận may coi có học trưởng siêu cấp đẹp trai của tôi ở đây không. Tất nhiên là tôi không điên mà đâm đầu vào đã tính toán hết rồi đấy.

Như Lydia đã từng nói, vì Tom là quân sư đội Quidditch nên chị mới không trúng tuyển vị trí Truy thủ hay Tấn thủ mà lại là vị trí ôn hòa nhất trên sân Quidditch, Tầm thủ.

Thiệt sự thì với tính cách nóng như kem của chỉ tôi cũng hoài nghi tại sao Tom lại ném chỉ vào luôn vị trí Tầm thủ cho đến khi tôi xem được trận diễn tập tuần trước của nhà Slytherin với nhà Ravenclaw. Khỏi phải nói là số dách luôn.

Không bàn đến chiến thuật đi vì học trưởng đẹp trai của tôi chấp nguyên đội Quidditch nhà tôi luôn, thêm cái lối chơi bạo lực một lời không hợp hất thẳng người ta xuống chổi của nhà Slytherin nữa thì nhà Ravenclaw với nhà Gryffindor hợp tác thì may ra mới khiến họ nhấc mí mắt lên xem xét khả năng thua của mình. Càng nói đến bông hồng duy nhất trong đội kia nữa.

Lydia từng điên phải biết sau khi bị ném vào vị trí Tầm thủ, từng hùng hồn tuyên bố (chỉ cũng viết thư cho tôi) không chơi nữa nhưng sau đó lại bị học trưởng khích sợ không giành được trái Snitch nên mới phải lên sân chứng tỏ bản thân ở vị trí nào cũng rất giỏi.

Và thiệt sự thì chỉ giỏi cực kỳ luôn, bởi vì chỉ chính là Veela, khả năng mê hoặc tâm trí vẫn còn đó chỉ cần vẫn trong phạm vi của chỉ không ai có thể cướp được trái Snitch cả. Càng không nói đến Tầm thủ ba đội đều là nam sinh. Hầu hết nam sinh Hogwarts đều là bò tót, nên dẫu Lydia Anastasia là một redflag to đùng thì vẫn liều mạng đâm đầu vào thôi.

Thiệt ra thì hồi đó cũng hiểu vì sao mấy người đó lại cố chấp đến thế, sau đó nhìn thấy học trưởng siêu cấp đẹp trai, tôi đã hiểu tâm trạng của các nam sinh ấy.

Người đẹp như vậy đứng trước mặt, dù có mang màu gì thì cũng tự động mù màu mà thôi.

Xin lỗi, cứ cố chấp vậy đó mấy người ý kiến thì ý kiến làm như tôi có quan tâm vậy đó.

Sắp vào đông rồi, gió thổi muốn bay cả người đang đứng vững trên mặt đất là tôi đừng nói đến các thành viên đội Quidditch đang ngồi trên chổi luyện tập.

Hơi nheo mắt lại, ngẩng đầu lên gió thử mấy cái sinh vật đang bay kia mang màu gì, ánh xanh lá đập vào đáy mắt trong phút chốc khiến tôi hăng hái lên như được tiêm máu gà.

Ngon kèo!

Tìm đúng rồi.

Tôi lại bắt đầu dùng đôi mắt sáng như cú vọ, 10/10 cả hai bên cuối mình ngó hết cái sân. Tầm nhìn cuối cùng dừng hẳn ở một khán đài cách chỗ tôi đứng không xa.

Ở đó, có một thiếu niên đẹp như tạc tượng, như vật phẩm được tạo hóa ban tặng, đẹp đến độ dù chỉ ngồi yên lật sách thôi cũng đã tạo nên một phong cảnh hữu tình như thể mặt hồ ngày thu yên ả bị gió khuấy động, càng giống hơn một cây hoa đào cô quạnh chầm chậm rơi trên đất ngày xuân. Đẹp đến mức khiến người ta nao lòng.

Tôi cười rạng rỡ, ba chân bốn cẳng nhảy vọt lên, ba bước thành một rất nhanh chạy đến bên Tom.

Ngồi xuống cạnh anh, tôi chống cằm nghiêng đầu về trước cười hihi: "Học trưởng ơi."

「Harry Potter」Kế Hoạch Để Đời Của Rắn Độc Và Chim ƯngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ