* soẹt * Đầu của thiên ma rơi bởi Hoa Sơn Kiếm Hiệp Thanh Minh-
trông thoáng chóc tất cả mọi người dường như đều thả lỏng khi chứng kiến cảnh tượng đó nhưng liền đanh mặt lại , phản ứng dữ dội chạy về tên tiểu tử đấy . Họ đã thấy , thấy tên đó cầm kiếm chỉa thẳng vào cổ chính mình...
Muộn rồi , muộn thật rồi ... vừa thu hẹp khoảng cách chưa quá nửa, cơ thể Thanh Minh đã đổ gục xuống , thân lạnh toát...// 3 năm trôi qua , đó là thời gian không quá dài cũng không quá ngắn để củng cố lại những thiệt hại sau trận chiến năm ấy - Là ngày mà toàn Trung Nguyên vui mừng nhất nhưng cũng là ngày u tối nhất của họ đặc biệt là Hoa Sơn và Thiên Hữu Minh . Là 1 ký ức đẹp cũng là nỗi ám ảnh , tuyệt vọng...//
- ở đâu đó tại hồ nước nào đấy -
" Hả? gì ?! Ta sống...lại..ha..ha "
" hahahaa- KHÔNG THỂ NÀOOO!!! "
" Chết Tiệttttt , rốt cuộc thì bao nhiêu lần đây Háa?!!!! "
" Chết thôi sao phải khó như vậy chứ! "
- Chưởng Môn Sư Huynh , huynh nhìn xem chẳng phải đệ đã làm việc vất vả rồi sao
- AHHHH tên tiểu tử nhà ngươi sao lại ở đóoo!!?
- Huynh nghĩ ta biết ư , ta biết ưuuuu aghh
- Đệ..Đệ..haizzz sống tốt haha...
-...
' chậc , trước hết bộ dạng này, chẳng phải là khuôn mặt của của ta khi đôi mươi , hử? khuôn mặt thật của ta á , thật á ? ''waa võ công cũng không thay đổi gì máy so với hơn 100 năm trước này... vậy có nghĩa...'
' hê hê hê khì khì khục khục ' tiếng cười quen thuộc lại một lần nữa vang vọng lên...
' ah Hoa Sơn , đệt đã bao lâu từ lúc đấy nhỉ ' khác với lúc trước chỉ một cái nhắm mắt 100 năm trôi qua , lần này ta lại có thể nhìn từ trên thiên giới xuống hmm khoảng 3 năm cơ à. '
' Quay về Hoa Sơn với thân phận mới và lại khiến cho cả Giang Hồ này nảy lửa nào hê hê hê . ah trước hết , đào tiền và ăn gì đó mới được , Không cần vội~~ '
- gần chổ Thanh Minh không xa có 1 nhóm ăn mày đang tụ tập -
" này này , nãy ngươi có nghe thấy gì không? "
" không phải mình ta nghe ư "
" sao lại thế , chẳng phải người đấy đã...rồi sao?"
" nhưng rõ ràng là chúng ta đều nghe thấy tiếng cười và tiếng hét ma quỷ đó mà " vừa dứt câu đồng loạt những người gần đó liền trừng mắt nhìn người vừa thốt ra câu cuối .
" cái mồm cái mồm , điên hay sao mà lại dùng những từ ngữ đó với ' ngài ' ấy hả ?? , mặc dù cũng không sai...nhưng cấm kị đấy nháa "
" chưa muốn bị cắt lưỡi thì đừng dại mà nói mấy câu đó trước mặt các môn đồ Thiên Hữu Minh à không , phải là trước mặt tất cả bất cứ ai ở Trung Nguyên này "
" ah biết rồi , ta xin lỗi , là ta vô ý quen gọi như xưa. Nhưng rõ ràng hồi nãy là giọng nói của Hoa Sơn Kiếm Hiệp "
" phải đúng là quen thuộc đến mức khó tin mà "Một lão ăn mày nào đó im lặng nãy giờ cất tiếng "Đừng nghĩ nhiều chỉ là chúng ta ảo giác thôi , mau quay lại làm việc đi " nói rồi tất cả gật đầu tản ra chỉ còn lão ăn mày ngồi đó ——' haizz , Hoa Sơn...tuy không dám tin nhưng ngữ điệu vừa nãy lão già ta cũng đã nghe thấy chẳng phải sao...humm nên nói lại với Hoa Sơn hay ai đó thuộc Thiên Hữu Minh không nhỉ ? liệu họ có tin hay cho rằng ta đang cố trêu lên nỗi đau của họ kia chứ haizzz...khó quá...' —lão khẽ rên rĩ thành tiếng rồi đứng dậy đi về phía âm thanh vừa rồi ' dù khó tin nhưng vẫn phải xác nhận mới được rằng âm thanh đó từ đâu mà ra'
BẠN ĐANG ĐỌC
Vượt Quá Tiêu Chuẩn Tiên Giới [ HSTK ]
FanfictionThanh Minh chém đầu ma giáo một lần nữa . Tất cả đều vui mừng Nhưng... Thanh Minh thay vì chọn bước tiếp với bọn họ , hắn đã chọn kết thúc sinh mệnh này. 3 năm sau , hắn trở về với gương mặt thân quen của chính Mai Hoa Kiếm Tôn hắn 100 năm trước cùn...