Note: royal!au, lịch sử giả tướng không liên quan đến hiện thực.
.
"Anh sắp chết rồi."
"Vậy à?"
Zoro dửng dưng đáp, dường như chẳng mấy bận tâm, nhưng vị bác sĩ già lại thoáng thấy ánh mắt hắn hiện lên một tia sáng nho nhỏ.
"Anh mong được chết đến vậy à?"
"Sao ông lại nghĩ thế?"
"Tôi thấy anh có vẻ vui."
Hắn không đáp, chỉ yên lặng uống hết chai rượu còn đang uống dở. Hắn để lại tiền khám trên bàn, vẫy tay chào một cái rồi bỏ đi thẳng.
Zoro tìm đến ngọn đồi năm đó, hắn tìm đến nơi cao nhất, ngả lưng vào thân cây, ngồi nghỉ ngơi với ba chai rượu mới mua.
Một ngụm rồi lại một ngụm, hắn cứ uống chẳng ngơi nghỉ. Khi chai cuối cùng chẳng còn lại giọt nào, hắn vứt phăng luôn chai đi, tiếng loảng xoảng vang lên cùng với tiếng cười của hắn.
Luffy.
.
"Xuống tay đi Zoro."
Luffy nói khẽ, tựa như chuyện em vừa nói ra chẳng có gì to tát, vậy mà người đối diện gần như sắp phát điên.
"Đức vua, ngài đừng có đùa nữa."
"Thôi nào, ở đây chỉ có chúng ta thôi, đừng gọi tớ như thế."
"Tớ muốn nghe cậu gọi tên tớ."
Zoro khuỵu xuống, hắn đau đớn mà nước mắt chẳng thể chảy ra nổi, Luffy vẫn đang ngồi yên trên chiếc sofa vàng choé, nhưng sức lực dường như bị rút ra khỏi cơ thể và em ngã xuống sàn, để lộ mảng máu kinh hoàng trên lưng ghế.
"Luffy!"
Hắn bật dậy và ngay lập tức chạy đến ôm em vào lòng, cơ thể hắn run rẩy từng cơn khi cố gắng nắm lấy tay em.
"Tớ sắp chết rồi, Zoro. Nhưng tớ không sợ đâu, cũng không tiếc nuối gì cả."
"Cậu đừng có nói gở!"
"Tớ đã cố gắng hết sức cho đất nước này rồi, tương lai như thế nào chỉ có thế dựa vào họ thôi."
Em cười, và khẽ siết tay hắn. Lạnh quá, Zoro không khỏi suy nghĩ, bình thường tay em đâu có lạnh thế này.
"Nghĩ lại thì, cũng có chút tiếc nuối nhỉ. Tớ đã muốn cùng cậu đi khỏi đây, đi thật xa tự do tự tại, không bị bất cứ thứ gì kéo chân tụi mình cả."
Luffy cố gắng ngồi dậy, dùng hai tay kéo gương mặt của Zoro sát gần mình. Em nhìn sâu vào mắt hẳn, ngay cả khoé mắt cũng bắt đầu rơi lệ.
"Giết tớ đi, Zoro, tớ muốn chết dưới tay cậu, không phải kẻ thù của đất nước chúng ta."
Và ngay khoảnh khắc thanh kiếm xuyên qua lồng ngực em, hắn đã chẳng còn nhớ bất cứ thứ gì sau đó cả.
Chẳng còn thứ gì ngoại trừ câu nói sau cuối, kèm với nụ hôn lạnh ngắt
Nếu có kiếp sau, tớ chắc chắn sẽ yêu cậu một cách trọn vẹn nhất.
BẠN ĐANG ĐỌC
alllu //// One Piece Shipweek 2023
Fiksi PenggemarChallenge 7 ngày của @onepieceshipweek trên tumblr