Làm thế nào để hình dung tình cảm của một người? Nếu chỉ đơn thuần định nghĩa bằng yêu và ghét thì lại đơn giản quá, bởi vì giữa người với người còn có yêu và hận, yêu mà không được hồi đáp, hận mà không thể dứt bỏ.
"Còn một câu nữa, là muốn nói riêng với cậu." Vương Nhất Bác thì thầm vào tai Tiêu Chiến, "Tiêu Chiến, tôi thích cậu."
Hơi thở nóng rực của cậu ta phả lên cổ Tiêu Chiến, khiến trái tim anh bất giác loạn nhịp, nhưng anh rất nhanh hồi lại thần, đẩy đối phương ra, giả vờ bình tĩnh nói, "Nói hươu nói vượn cái gì vậy."
Vương Nhất Bác không ngờ Tiêu Chiến lại phản ứng mạnh như vậy, tuy rằng miệng nói lời cự tuyệt, nhưng ánh mắt thì lại hoảng loạn tránh né, đây rõ ràng là giấu đầu hở đuôi. Bây giờ Vương Nhất Bác có thể khẳng định, Tiêu Chiến không hề ghét cậu.
"Tiêu Chiến, tôi nói thật đấy."
"Thật giả cái gì, tiểu tử cậu không chịu học hành cả ngày chỉ nghĩ mấy chuyện đâu đâu!"
"Tôi nói tôi muốn học chung một trường đại học với cậu là thật, mấy chuyện đâu đâu mà cậu nói là cái gì."
Tiêu Chiến nheo nheo mắt, được lắm Vương Nhất Bác, không ngờ tâm nhãn của cậu lại nhiều như vậy, "Tôi sẽ không học chung một trường đại học với cậu đâu."
"Coi như tôi chưa nghe thấy." Vương Nhất Bác lầm bầm, dù sao cậu cũng quyết định rồi, Tiêu Chiến đừng hòng thoát khỏi lòng bàn tay cậu.
Vương Nhất Bác đi rồi, Tiêu Chiến nhìn bó hoa hồng đã bị mẹ anh cắm vào trong bình, không khỏi rơi vào trầm tư. Mình có nên tiếp tục dây dưa với Vương Nhất Bác nữa hay không? Trong lòng anh cực kì rối rắm, một mặt anh hận Vương Nhất Bác vì kiếp trước đã đối xử tệ bạc với anh, một mặt lại cảm thấy Vương Nhất Bác kiếp này cái gì cũng không biết, nếu như đem hết yêu hận kiếp trước áp đặt lên người cậu ta hình như có chút gượng ép. Nhưng bất luận là kiếp trước hay kiếp này, cậu ta vẫn là Vương Nhất Bác. Có thể bây giờ cậu ta còn trẻ, còn lương thiện đơn thuần, đợi qua vài năm nữa cậu ta sẽ lại biến thành Vương Nhất Bác lạnh lùng tàn nhẫn.
Nhưng chuyện sau này, ai mà biết được
Ngày báo danh, Vương Nhất Bác lại xách túi lớn túi nhỏ đến nhà Tiêu Chiến, cậu ta nói muốn cùng Tiêu Chiến thương lượng việc chọn trường, kì thực là chỉ muốn gặp Tiêu Chiến.
"Cậu không được nhìn trộm đâu đấy." Tiêu Chiến che màn hình máy tính không cho Vương Nhất Bác xem.
Vương Nhất Bác ngồi trên giường Tiêu Chiến đọc hướng dẫn đăng kí, một mắt đọc, một mắt liếc trộm máy tính, "Tôi không nhìn."
Không nhìn cái con khỉ mốc, cậu ta không sợ tròng mắt rơi ra ngoài à, Tiêu Chiến chẳng thèm để ý đến cậu ta, điền thông tin rồi đăng kí nguyện vọng. Kiếp này anh muốn chọn một trường tốt, nghiêm túc học tập, nâng cao bản thân, có thời gian thì đi du lịch, hưởng thụ cuộc sống.
Tối hôm đó Vương Nhất Bác về nhà, điền thông tin dựa theo nguyện vọng của Tiêu Chiến. Cậu từng xem qua thành tích học tập của anh, biết nguyện vọng 1 khẳng định không có hi vọng, nhưng nguyện vọng 2 thì chắc chắn đỗ. Điểm của Vương Nhất Bác cao hơn Tiêu Chiến ba bốn mươi điểm, nhưng cậu chỉ đăng kí duy nhất một trường, như vậy hai người họ mới có thể trở thành bạn học.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BJYX] Trò chơi que diêm
FanficTác giả: 布丁九 Kiếp trước: Tổng tài bá đạo Bo VS Thương tâm tuyệt vọng Chiến Kiếp này: Yêu đến chết đi sống lại Bo VS Kiêu ngạo không yêu Chiến Trọng sinh/ Cưới trước yêu sau Sau khi trọng sinh được chồng cũ mặt dày điên cuồng theo đuổi là trải nghiệm...