Kim Gyuvin mặc đồ của Ricky, đầu đội mũ, bịt khẩu trang, kính đen che kín mặt núp vào một cửa hàng phở gần đó. Ai biết hắn là đại thiếu gia của tập đoàn nhà họ Kim chứ trông bộ dạng chốn chui chốn lủi của hắn ở góc bếp nhà người ta bây giờ có khác nào một tên trộm không?
Đương nhiên, một tên trộm thì đáng bị đánh một trận và Kim Gyuvin bây giờ đang phải trải qua kiếp nạn của một tên trộm.
Hắn bị đánh rồi!
- ÁAAAAAAAAAAAAAA, TRỘM! MẸ ƠI CÓ TRỘM VÀO NHÀ HUHU CỨ....
Quán phở bà Han là quán phở của mẹ Han Yujin và trùng hợp thay người đang cầm cái muôi múc nước lèo đánh tới tấp vào người hắn lại chính là em.
Bình thường Han Yujin đi học, em sẽ chẳng mấy khi phụ mẹ ở nhà bán phở đâu nhưng hôm nay em bắt đầu được nghỉ hè rồi nên em sẽ ở nhà phụ giúp mẹ. Vả lại tối nay mẹ em có cuộc hẹn với mấy bà bạn thời còn đi học, bố em thì đi công tác cả tuần nay rồi, anh trai em đang làm việc ở nước ngoài nên chỉ có Han Yujin ở nhà thôi. Mẹ Yujin biết vậy nên đã bảo em đóng cửa sớm, không bán tối vì sợ một mình em làm không nổi, em còn nhỏ mà.
Han Yujin mới vào nhà đi vệ sinh, khi quay ra đã thấy có người thập thò ở góc bếp, em sợ quá, em nghĩ hắn là trộm nên đã hét lên, nhanh tay lấy cái muôi múc nước lèo đập liên tục vào kẻ mặc áo đen kia.
Kim Gyuvin bị em đánh thì cũng biết đau, vả lại cái miệng của em lớn thế kia có khi nào gọi được mấy người của ông nội hắn lại đây không?
Hắn sợ chứ.
Để không bị đánh nữa cũng là để bịt miệng em lại, Gyuvin đã nhanh chóng bắt lấy cái muôi đang đánh hắn, vứt sang một bên, tiện thể kéo Yujin xuống, lấy tay che miệng em làm em chỉ biết ú ớ trong họng mà không thể làm gì, hắn giữ em chặt quá mà.
- Cậu im miệng giùm tôi, tôi không phải là trộm!
Phù, may quá, không phải là trộm thì tốt rồi. Nhưng, không phải kẻ trộm thì tại sao lại ăn mặc khả nghỉ rồi núp trong bếp như này?
Không lẽ...
Là kẻ bắt cóc?
Yujin nghĩ đến thì sợ quá, em lại chuẩn bị hét ầm lên thì hắn đã nhanh chóng bịt miệng em lại một lần nữa.
- Xin cậu đấy, đừng có hét lên được không? Có người đang theo dõi tôi, tôi phải cắt đuôi chúng!
Phù, em thở phào lần hai. Thì ra cũng không phải kẻ bắt cóc. Nhưng, hắn nói có người đang theo dõi hắn?
Không lẽ...
Hắn là tội phạm trốn tù?
Em lại chuẩn bị nữa rồi, nhưng hắn đã nhanh chóng giải thích cho em để em không hét lên lần nữa.
- Tôi bị ông nội bắt cưới vợ, ông đang cho người theo dõi bắt tôi về nên tôi mới phải trốn như này. Tôi không phải người xấu, cậu đừng sợ!
Phù, lần này thì em yên tâm thật rồi. Nghe cách nói chuyện của hắn có vẻ không phải người xấu thật. Nhưng, khoan đã! Giọng nói này có chút quen quen.
BẠN ĐANG ĐỌC
GYUJIN | VÌ EM
FanfictionLongfic | Kim Gyuvin × Han Yujin Đại thiếu gia × Học sinh cấp 3 ‼️Truyện hoàn toàn là sản phẩm của trí tưởng tượng, nhân vật là thật nhưng nội dung hư cấu. Vui lòng không reup dưới mọi hình thức, không đem ra khỏi wattpad khi chưa có sự cho phép.