giữa khuôn viên đông người, đôi mắt thẩm tuyền duệ nhắm nghiền. trong đầu gã trai non nớt vừa tốt nghiệp chỉ hiện lên khoảnh khắc duy nhất.
hôm đó, cậu ấy mở cửa mỉm cười thật tươi.
__________
thẩm tuyền duệ, gã chẳng nhớ rõ. chỉ nhớ bầu trời ngày đó mây mù xám xịt, đúng hơn là đen tuyền. không thể thấy sâu thẳm bên trong, cuốn gã vào một không gian vô định, hệt như con ngươi của phác kiến húc.
"hạo ca, em thật sự muốn đổi trường đại học. người tốt nghiệp sớm như anh mau nghĩ cách giúp em!" gã trai ngoái nhìn ra cửa sổ với bầu trời đen như tương lai gã rồi lại chuyển mắt sang người đã yên định trên ghế tư vấn từ lâu.
chương hạo vẫn thế, vẫn chăm chú vào chiếc vi tính đối diện, gõ gõ bàn phím. tuyền duệ mè nheo chẳng nhận được sự chú ý, đành đứng dậy đối diện trực diện với người kia.
"ha, không giúp anh em. chỉ lo yêu đương nhắn tin! tra nam, có em rồi còn tơ tưởng đến hàn bân!" màn hình màu hồng phấn chiếu rọi rõ tâm tư khó chịu của gã. đối ngược, anh chỉ chỉnh đốn:
"mau gọi là anh bân."
"xì" gã trai bĩu môi, nghĩ gì đó rồi mới nói tiếp.
"anh tận tâm vì anh ta làm gì, sau này cũng đường ai nấy đi."
"mày cút cho khuất mắt anh!" cơn mưa ngoài trời cũng không làm dịu được nỗi tức này chương hạo, anh lấy vội cuốn từ điển y học nhắm thẳng vào khuôn mặt "người em" mà ném. đổi lại chỉ là tiếng cười trừ kèm theo vài lời trách móc của tuyền duệ.
đến tuyền duệ sau này cũng chẳng ngờ, câu bông đùa của gã lại thành sự thật, lại dẫn đến vết ngã thảm hại trong cuộc đời người anh gã yêu quý, chương hạo.
mưa tháng sáu không lớn, lại là mưa bong bóng, rất hay thất thường nhưng không kéo dài. dễ khiến cho người ta khó chịu, trong trường đại học của gã cũng được chia làm năm điểm cứu trợ:
điểm thứ nhất, thư viện. nơi này là nơi đóng chiếm của bộ đôi họ kim; kim thái lai và kim khuê bân. "nhất lai, nhị bân." chính là mật khẩu để được cấp thẻ thư viện mới có thể đóng cọc thoải mái. chủ yếu vào đây không phải là học bá, mà là xem hai tên dở hơi kia đấu giải game.
điểm thứ hai, nhà ăn. không cần bàn cãi chính là của người tình học bá chương hạo và quái thú huỷ diệt khoa kinh tế. thành hàn bân và thạch mã tu, khách v.i.p hay đúng hơn "người thừa kế" bất hợp pháp, không chính thức của chủ quản nhà ăn. kết thân với họ liền được đãi ngộ như thể đang dùng buffet.
điểm thứ ba, khoa y do kim địa hùng, thủ khoa trong mọi kỳ thi khảo sát nắm giữ. muốn tự đào hố chôn mình giữa bạt ngàn kiến thức thì cứ tìm đàn anh đã tốt nghiệp nhưng hay cắm rễ tại đây. 9/10 trong số sách đều là anh ta mang từ nhà đến.