Chương 14

1.5K 92 0
                                    

Bây giờ sáng nào Vương Dịch cũng đến đón Châu Thi Vũ đi làm, mọi chuyện rất ổn thỏa không có gì để bàn. Nàng cũng dần quen với việc này, cũng tốt mà nhỉ?

Hôm nay, tờ mờ sáng Vương Dịch đã đậu xe trước chung cư của Châu Thi Vũ. Vì cô đến hơi sớm nên phải đợi tầm 20 phút sau mới thấy Châu Thi Vũ đang đi xuống.

Ting ting
Vương Dịch lái xe đến gần chỗ Châu Thi Vũ rồi bóp kèn, cô ló đầu ra cửa sổ gọi nàng.

- Châu Thi Vũ!
Châu Thi Vũ thấy Vương Dịch thì bước lại, mở cửa ngồi vào ghế phụ lái.
- Sao hôm nay em đến sớm thế, đợi lâu chưa?
- À tôi mới đến là chị đi ra đó, trùng hợp thật. - Vương Dịch nói dối tỉnh bơ.
- À ừm...đi thôi.
Đón đi làm, dù có đến sớm thế nào nhưng khi người ta hỏi cũng phải nói là vừa mới đến.

- Vẫn còn sớm, hay là chúng ta đi ăn sáng đi, tôi thấy hơi đói bụng. - Lại nói dối lần nữa, lúc trước khi ở với gia đình thì mỗi sáng cô còn ăn lót dạ nhưng từ khi ở riêng thì hầu như ngày nào cô cũng không ăn sáng hết, riết thành thói quen. Nên bây giờ nói đói bụng là đang nói xạo.

Đưa đi ăn trước, làm như vậy ngoài việc tạo cảm tình thì bữa ăn trưa và bữa ăn tối người ta ít nhiều gì cũng nhớ đến mình.
-....
- Im lặng là đồng ý, vậy đi ăn sáng trước.
‐ -.-

Vương Dịch lái xe đến một quán bán đồ ăn sáng rất ngon, cô đã cất công lắm mới tìm ra được quán này đó, phải bỏ tiền ra nhờ nhân viên đi ăn thử từng quán chỉ để chọn ra quán ngon nhất dẫn Châu Thi Vũ đi ăn. Ai ngờ một con người trầm tĩnh lạnh lùng trên thương trường lại mất nghị lực trước một cô gái như vậy chứ.

- Chị khoan đã, ngồi yên đó đi để tôi mở cửa xe cho.
Vương Dịch đi vòng qua mở cửa xe cho Châu Thi Vũ rồi cả hai cùng bước vào trong quán, lúc đi còn cố tình nắm tay nàng nữa chứ.

Lưu ý: Làm gì cũng phải ga lăng, bất kể việc nhỏ nhặt mà người ta có thể làm được cũng phải ra tay.

- Nǐ hǎo! Quý khách dùng gì ạ?
- Ừm...cho tôi hai phần Bún ốc, hai ly nước ép dâu tây! - Vương Dịch không cần nhìn menu gọi ra món ăn ưa thích của nàng.
- Vâng, quý khách đợi một chút ạ.
Nên tìm hiểu kĩ người ta thích ăn gì, nên cái gì cũng gọi 2 phần. Làm như vậy sẽ tạo cho người ta suy nghĩ là mình có cùng sở thích với người ta.
Cả hai cùng ăn bữa sáng của mình. Đang ăn thì cảm nhận được vai bị ai đó vỗ nhẹ, Châu Thi Vũ ngước lên nhìn.

- A Dương Tỷ ! Trùng hợp thật.
- Chào Vương tổng. Chị ngày nào cũng ăn ở đây hết, khi nào rảnh chúng ta cùng đến đây.
- Ừm, chị ngồi xuống ăn chung với em đi. - Châu Thi Vũ đang khép nép khi phải ngồi cùng bàn với Vương Dịch, có Hứa Dương ở đây cũng đỡ ngại.
Lời mời vô tư của Châu Thi Vũ làm cho hai người quen biết nàng đang dâng hai cảm xúc khác nhau. Vương Dịch mặt mày nãy giờ đã đen thui, tại sao lại có thể trùng hợp vậy chứ? Còn muốn mời ngồi cùng nữa, bàn cô chọn chỉ dành cho hai người, mời Hứa Dương ngồi cùng còn cô thì sao đây? Hứa Dương đứng kế bên cố nín cười khi nhìn thấy vẻ mặt khó chịu của Vương Dịch, Châu Thi Vũ đang nhìn Hứa Dương nên không thấy được.

- À thôi, chị đã ăn xong rồi. Với lại...bàn này chỉ dành cho 2 người. - Hứa Dương nói chuyện với Châu Thi Vũ nhưng lại liếc mắt qua nhìn Vương Dịch, cô muốn xem quan hệ của hai người này có thật như lời đồn không. Nếu thật như vậy thì tên nhóc Vương Dịch đó cuối cùng cũng có người khiến cho nhóc phải chao đảo rồi.

[ Thi Tình Hoạ dịch] Vương Phu Nhân ( COVER)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ