không thể làm bạn

450 39 6
                                    

"làm gì mà ủ rũ vậy? đóng tiền quỹ đi mày!"

"cậu lớp trưởng, cậu tha cho tui bữa nay được không vậy?! đang nhức đầu lắm không có tiền đâu!!"

"ơ hay? nay còn bày đặt nhức đầu cơ đấy?"

park jeongwoo thì không còn lạ gì tính tên junkyu này nữa, lúc nào cũng làm bộ mệt mỏi để ngủ gật trong lớp. nhưng mà hôm nay trông cậu có vẻ không ổn, làm bản tính một người tò mò đột nhiên trỗi dậy.

"làm sao? hôm qua ở lại tập khuya nên bệnh à?"

"ừ, mệt lắm, thế nên mày mau bấm nút cút xéo đi, mai tao đóng quỹ sau."

nhìn thấy cậu không còn hơi sức đâu để nói chuyện, jeongwoo cũng không muốn ở lại chọc cậu thêm, liền bỏ đi thu tiền các bạn còn lại.

"nè kim junkyu!!! có người đến tìm này!"

"trời ơi! tao lạy mày!"

junkyu cáu gắt bừng dậy, hai tay chắp lại như muốn van xin tên bạn bàn trên yoon jaehyuk một xíu thời gian để nghỉ ngơi.

"đàn anh jihoon, ở trước cửa lớp kìa."

cậu giật mình, chẳng phải hôm nay đã cố tình bỏ đi trước rồi hay sao? vốn là sợ đi cùng lúc sẽ bị phát hiện, thế quái nào anh ấy lại đến tận đây tìm vậy?!

"tìm ai vậy?"

như không tin rằng anh sẽ tìm mình, cậu e dè hỏi lại lần nữa.

"anh ấy bảo tìm kim junkyu, lớp này ai tên kim junkyu thì tự ra mà gặp nhé!!"

cậu không hiểu nổi cảm xúc của mình lúc này nữa, vừa bồn chồn vừa bỡ ngỡ mà lo lắng.

hướng mắt về phía cửa, anh đứng ở đó, dáng vẻ vẫn vậy. xung quanh có biết bao nhiêu nữ sinh lẫn nam sinh dòm ngó. cũng phải thôi, thành viên ưu tú của đội bóng rổ, thành tính học tập thì cũng đứng top của khối, lại còn tốt tính và giàu có nữa, ai mà không thích cơ chứ?!

"ê? mày không ra thật à?"

yoon jaehyuk thắc mắc nhìn cậu, nó biết tên họ kim này vốn dĩ thích người ta lâu như thế, vậy vì lí do gì mà hôm nay có cơ hội lại không chịu bước ra, chẳng lẽ bị ngược thành nghiện nên lúc sủng không còn thấy hạnh phúc nữa!?

"từ từ, để tao thở đều cái đã."

nó nhìn cậu hít vào thở ra đều đều mãi, bỗng thấy tên nhóc này vốn dĩ trẻ con mà hôm nay lại còn vô tri thêm mấy phần.

junkyu đứng dậy, trước ánh nhìn tò mò của các bạn trong lớp lẫn hàng tá học sinh bên ngoài, cậu bước ra, đứng trước mặt anh.

"anh jihoon, không biết anh tìm em có chuyện gì sao?"

"à, hả? à, à, à, cái này..." - jihoon nhất thời bất động, giật mình trước ánh nhìn nghiêm túc của thằng nhóc đối diện, đột nhiên cảm thấy như đang ở chiến trường vậy!

"sao nhóc dám bỏ lại tờ mười nghìn won rồi bỏ đi vậy hả?! trông tôi rẻ tiền tới vậy hả?!"

"cái..cái gì?!"

đàn anh, đợi một chút!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ