Chương 12: Tránh ra!

219 20 0
                                    

Ra khỏi nhà hàng.

Kim Trân Ni liếc nhìn em, nói nhanh:

"Đợi tôi một chút!"

Sau đó chạy mất hút như một cơn gió.

Phác Thái Anh đứng tại chỗ.

Kẻ qua người lại.

Bỗng nhiên, một bầy con gái sững sờ dừng chân quan sát em:

"Nhìn kìa, chị ấy có giống Phác Thái Anh không?"

"Cảm thấy như không giống lắm..."

"Phác Thái Anh vừa lạnh vừa ác..."

"Chị ấy có vẻ giống cô hàng xóm xinh đẹp hơn..."

"Đôi mắt màu tím kìa..."

"Cứ lấp lánh đẹp ghê..."

"Dáng vẻ hình như hơi giống..."

"Sống mũi vừa thẳng vừa cao..."

"Đôi môi vừa mỏng vừa gợi cảm..."

Đám con gái càng nhìn càng thấy giống, nhao nhao vây lấy em:

"Phác Thái Anh! Phác Thái Anh! Chị chính là Phác Thái Anh, đúng không?"

Phác Thái Anh căm ghét cảm giác bị người khác vây quanh chỉ trỏ như động vật trong sở thú, gương mặt bắt đầu lạnh dần, vẻ mặt nóng nảy hẳn.

"Không phải."

"Wow, giận rồi kìa, dáng vẻ tức giận càng lúc càng giống Phác Thái Anh!"

Đám con gái khoái chí vỗ tay. Bọn họ bắt đầu níu kéo, vây kín không cho em đi.

"Chị chính là Phác Thái Anh! Chúng em là fan của chị! Ký tên cho chúng em đi! Chúng em rất yêu, rất yêu chị!"

"Tránh ra!"

"Phác Thái Anh! Phác Thái Anh!"

Đám con gái kêu gào.

"Tôi về rồi đây!"

Lúc này, Kim Trân Ni lại như một cơn gió, múa may tay chân chạy về bên cạnh em.

Đôi mắt cô lóng lánh nhìn đám con gái mặt mũi hứng chí, kéo tay em, trên gương mặt rạng rỡ là nụ cười tươi rói:

"Bạn tôi đẹp gái đó chứ, Phác Thái Anh là gì nào, em ấy còn đẹp gái hơn Phác Thái Anh gấp trăm, gấp vạn lần!"

Đám con gái có vẻ ngờ vực.

Kim Trân Ni tiếp tục nói một cách kiêu hãnh:

"Không chừng một ngày nào đó, em ấy cũng sẽ tiến quân vào thế giới giải trí, chắc chắn sẽ nổi tiếng hơn cả Phác Thái Anh!"

Cô cười híp mắt đưa tay ra.

"Nhân lúc em ấy vẫn còn chưa nổi tiếng, chi bằng để em ấy ký tên cho các bạn đi, một chữ ký một nghìn tệ, tương lai em ấy trở thành thiên vương rồi, bán sang tay cũng kiếm được khối tiền đấy! Sao nào? Đưa tiền đây!"

Đám con gái nhìn nhau, môi bĩu dài thượt, rồi lườm cô mấy cái, bỏ đi đầy vẻ mất hứng.

Kim Trân Ni buông tay em ra, nhìn theo bóng dáng thất vọng của họ, cười:

|Chaennie| Dư Vị Trà Chiều Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ