Năm nay tuyết đầu mùa đến trễ, cuối tháng 11 mới có tuyết rơi, hôm nay là đêm Giáng Sinh, Ôn Túc An lấy ra lễ phục Nô-en cô đã chuẩn bị từ lâu. Váy hở lưng màu đỏ rượu vang, cổ áo hình chữ V.
Cô không sợ lạnh, nhưng vẫn do dự về bộ váy này.
Lâm Tứ thấy cô một lúc vẫn chưa ra, liền đi vào phòng thay đồ, "Thay đồ xong chưa em?"
Ôn Túc An xoay người, nâng váy trong tay hỏi: "Em mặc cái này mặc được không?"
Lâm Tứ cũng không thèm nhìn, "Mặc cái này đi."
Ôn Túc An mở y phục ra ướm lên người mình, chiếc áo cổ hình chữ V phía trước hở đến giữa ngực, phần sau lộ gần hết tấm lưng trắng nõn của cô, bộ này khoe ra dáng người đẹp của cô một cách rõ nét và sống động, nhưng cô cũng lo lắng Lâm Tứ sẽ cảm thấy quá lộ liễu.
Mấy năm nay cô rất ít ăn mặc như vậy, bởi vì Cố Chính không thích, thỉnh thoảng còn chê bai cô về cách ăn mặc, thời gian trôi qua, cô cũng dần từ bỏ những kiểu quần áo mình yêu thích.
Lâm Tứ đi tới, nghiêm túc nhìn cô từ đầu đến chân, nói: "Thật đẹp, em mặc bộ này đi."
Ôn Túc An hơi giật mình.
Cô lẩm bẩm: "Anh không thấy chiếc váy này quá hở hang sao?"
Lâm Tứ nhướng mày, nghiêng đầu nhìn một hồi.
"Hoàn toàn không hở hang."
Ôn Túc An đấm cho tên lưu manh Lâm Tứ vài cái, anh vội cười ôm cô vào lòng.
"Mặc đi, chỉ cần em không liếc mắt với mấy cậu trai trẻ khác là được."
Lâm Tứ biết Ôn Túc An đang suy nghĩ gì, sờ sờ đầu cô, ôn nhu nói: "Em thích làm gì thì làm, mặc quần áo nào em thích cũng được, đây là tự do cũng là niềm vui của em, anh sẽ không hạn chế tự do của em, cũng sẽ không tước đoạt niềm vui của em."
"Là đàn ông, đương nhiên anh cũng có tính chiếm hữu. Anh không muốn thấy đàn ông khác nhìn chằm chằm vào bạn gái mình, nhưng anh cũng biết chuyện này không liên quan gì đến em. Em xinh đẹp và quyến rũ, chuyện đó không có gì sai, chỉ cần anh ở bên cạnh, bảo vệ em thật tốt là được."
"Cho nên em yên tâm, anh sẽ bảo hộ mỹ nhân của anh thật tốt."
Anh sẽ không bởi vì cô mặc một bộ váy gợi cảm mà lấy áo khoác bọc lấy người cô, anh muốn nói với cô rằng, không sao, cô có thể thoải mái khoe sắc đẹp của mình, không cần lo lắng suy nghĩ bậy bạ của người khác, vì anh đang ở đây rồi.
Ôn Túc An sửng sốt một hồi, sau đó giơ tay ôm lấy Lâm Tứ, nhẹ giọng nói: "A Tứ, cám ơn anh."
Lâm Tứ xoa đầu cô, "Ngoan, vật nhỏ."
——
Bởi vì là Lễ Giáng Sinh, 【Sầu Nhiên】mở cửa từ chiều, Lâm Tứ nghỉ một ngày, qua phụ giúp Ôn Túc An.
Lương Hạnh còn trêu Lâm Tứ chuyển 【Khổ Tư】sang 【Sầu Nhiên】 để có thể cùng nhau đi làm mỗi ngày, kết quả nghe xong đề nghị này, Lâm Tứ còn cho rằng đó là một ý kiến hay.
Thật thái quá.
【Sầu Nhiên】
Cây thông Noel được dựng bên ngoài, cửa sổ và mái hiên đều được trang trí hình Giáng Sinh, Ôn Túc An và Lâm Tứ đến thì thấy một ông già Noel đang ở bên ngoài tặng quà cho khách hàng.
Lâm Tứ nhướng mày, hỏi Ôn Túc An: "Em phân công bọn họ làm việc này à?"
"..." Ôn Túc An dứt khoát phủ nhận, "Không phải, là Mai Túc làm."
Cô chỉ nói rằng muốn tổ chức Giáng Sinh rực rỡ hơn mọi năm, không ngờ Mai Túc thật sự nỗ lực biến yêu cầu của cô trở thành hiện thực như vậy.
"Chị Ôn, anh rể!"
Vừa tới cửa, nhân viên bên ngoài lần lượt chào hỏi hai người, Lâm Tứ thỉnh thoảng cũng tới đây, có đôi khi còn gọi đồ ăn khuya cho mọi người.
"Giáng Sinh vui vẻ." Ôn Túc An híp mắt, khó khăn ngẩng đầu lên, mở miệng chào hỏi mọi người.
Thấy cô như vậy, mọi người đều không nhịn được cười.
Vì ngoài trời lạnh nên Lâm Tứ vẫn bắt Ôn Túc An mặc áo khoác và quàng khăn nên trông cô bây giờ chẳng khác gì một con gấu.
Ôn Túc An thấy mọi người cười nhạo mình, lập tức nhíu mày, nhéo cánh tay Lâm Tứ, "Đều là lỗi của anh, nhìn em chắc là buồn cười lắm đúng không?"
Lâm Tứ cố nén cười, dẫn cô vào phòng, "Không sao, trong quán nóng lắm, lúc đó cởi áo khoác ra là được, váy của em rất đẹp mà."
Nhắc đến váy, Ôn Túc An hai mắt sáng lên, trong lòng vui vẻ.
Tối nay Ôn Túc An lên sân khấu hát một ca khúc như thường lệ, ngoài ra cô còn khuyến khích Lâm Tứ hát chung vì cô thấy Lâm Tứ hát rất hay. Giọng Lâm Tứ rất trầm, khi hát lên rất gợi cảm, có khi mất ngủ, cô bắt Lâm Tứ ôm cô hát một bài tình ca, sau đó chẳng những không ngủ được mà còn khiến Ôn Túc An rục rịch bắt Lâm Tứ vận động cả đêm.
Đẹp trai lạ còn hát hay, nhất định phải khoe với mọi người.
BẠN ĐANG ĐỌC
Nụ Hôn Cứu Rỗi
Ficción General[ Chủ quán bar xinh đẹp X thợ xăm đẹp trai ] Ôn Túc An là một mỹ nhân nổi tiếng ở phố Yên Lan, dáng người yểu điệu dựa vào cửa hút thuốc bị người qua đường chụp lại và nổi tiếng trên mạng, từ đó khách đến quán bar của cô ngày càng đông. Năm...