Chương 19

369 60 2
                                    

Kể từ sau lần gặp mặt nói chuyện đó, Nezuko đã luôn quan sát mọi người đi lại trong viện. Cô chẳng nhìn ra bất kì điểm đáng ngờ nào. Điều này khiến cô cảm thấy phiền lòng. Sau ba ngày nằm nghỉ ngơi thì Nezuko đã được phép tham gia tập luyện. Cả Zenitsu và Inosuke cũng bị kéo đi theo. 

Tanjirou vì tò mò cũng đi theo xem. Vừa bước vào phòng thì cả bốn người đã được Aoi hướng dẫn, giải thích sơ lược qua ba bài tập luyện.

Đầu tiên, cả ba người sẽ được những đứa trẻ xoa bóp các phần cơ bị cứng do đã nằm nghỉ ngơi quá lâu trên giường.

Thứ hai, họ sẽ được tập luyện phần phản xạ.

Aoi đưa tay về phía Kanao đang ngồi đó cùng với những chén trà, theo lời của Aoi thì đó là nước thuốc. 

Quy tắc cho phần huấn luyện này là dùng nước thuốc hất vào đối phương. Nếu bị đối phương chặn trước khi kịp nâng lên thì chén trà đó không được phép di chuyển.

Và cuối cùng là huấn luyện toàn thân. Nói nghe cho hay vậy chứ thật ra là chơi trò đuổi bắt.

Tanjirou lo ngơ không hoàn toàn nghe hiểu được hết nhưng có một cái trong đó cậu nghe hiểu nhất, chính là cái trò đuổi bắt mà Aoi có nhắc đến. Cậu thấy Yugi với mấy người trụ cột chơi trò này suốt, hầu hết đều là Yugi trêu chọc còn trụ cột thì đuổi theo, cố gắng bắt được ngài. Lúc cậu ngồi nhìn thì cảm thấy rất vui.

Trong khi Tanjirou đang đắm chìm trong suy nghĩ thì bên kia, Zenitsu đã ầm ĩ nói lớn với Inosuke về việc bản thân đang ở thiên đường.

Thôi đừng nói về hai tên ngốc ấy nữa, quay lại với Tanjirou đi.

Tanjirou ngồi một bên cổ vũ cho Nezuko rất nhiệt tình, vì cô bé là người xung phong đi trước. Nhưng mà chỉ mới qua được mấy phút thì cậu rất nhanh đã cảm thấy chán và muốn tìm gì đó để làm. 

Nghĩ là làm, Tanjirou đứng dậy và rời đi, chẳng có ai phát hiện là cậu đã đi khỏi phòng huấn luyện. Tanjirou đi chậm rãi trên hành lang, đầu ngẫn ngơ nghĩ gì đó. Cậu cứ vừa ngơ ngẫn vừa đi như vậy đến khi đụng phải một người ngay phía trước.

Tanjirou ngã phịch xuống sàn, cậu xụ mặt tay xoa xoa cái mông đã bị té đau. 

"Thật xin lỗi."

Giọng nói trầm trầm vang lên ngay trên đỉnh đầu, Tanjirou ngẩng mặt lên nhìn thì thấy một người rất cao, hai tay chắp lại lại với chuỗi hạt đặt vòng lên tay. Cậu há hốc nhìn người kia, ngoại trừ quỷ ra thì cậu chưa từng thấy người nào cao lớn đến vậy. Có thể nói là cao nhất trong những người mà cậu biết.

Trong lúc Tanjirou vẫn còn đang ngỡ ngàng thì người kia lại lần nữa lên tiếng.

"Cậu bé, cậu không sao chứ!?"

Nghe người kia hỏi thì Tanjirou bừng tỉnh khỏi cơn mê, cậu nhanh chóng đáp lại.

"Không.. sao."

"Giọng nói này.. Cậu là Kamado Tanjirou."

Tanjirou mỉm cười gật đầu với người kia. Người kia im lặng, cậu cũng im lặng, hai bên im lặng khiến cho mọi âm thanh bên ngoài hành lang trở nên rõ ràng, tiếng ve kêu át cả tiếng thở.

[KnY] Song Song Thế Giới Câu ChuyệnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ