'Hôm nay Gem muốn ăn gì nào? Em làm cho anh nhé?'
'Gemini mặc bộ này đẹp lắm luôn, hot boy đẹp trai số một trong lòng em!'
'Fotfot yêu GemGem nhiều lắm'
Bỗng cửa phòng em bật mở, bước vào là một chàng trai giống y đúc Gemini. À, đây là Phuwin, anh trai song sinh của người em yêu đây mà.
'P'Phuwin, anh lại thế nữa rồi, em với Gem đang nói chuyện mà, anh phải gõ cửa chứ?'-Em nhẹ giọng trách móc.
'Fourth... Em phải nghe anh nói này. Gemini nó đi rồi, em đừng như này nữa, anh thấy có lỗi lắm' - Phuwin quỳ xuống, ôm lấy thân ảnh gầy gò đang ngồi đối diện cửa sổ kia.
'Nào, anh đừng đùa nữa, Gemini đang đứng ngay trước mặt chúng ta mà. Đừng ôm em thế này, Gem sẽ ghen mất' - Em cười khúc khích, đưa tay đẩy người đối diện ra rồi lại tiếp tục cười nói với khoảng không trước mặt.
Gemini Norawit chết rồi, vụ tai nạn thương tâm đã cướp anh khỏi em một tháng trước. Em đã khóc rất nhiều, khóc đến tê tâm liệt phế. Ánh dương của em, mặt trời của em đã chính thức tàn lụi rồi.
Norawit là đồ thất hứa, rõ ràng anh đã hứa với em rằng anh sẽ yêu em suốt đời cơ mà? Băng Cốc ngày anh đi nhuốm một màu xám xịt, từng hạt mưa nặng trĩu cứ thế rơi xuống như khóc thay cho em. Không, vì Gemini đã hứa với em như vậy, nên là anh chưa chết đâu, anh vẫn đứng ngay đây mà, còn đang cười với em nữa nè. Thế mà ai cũng bảo anh đi rồi, ngay cả p'Phuwin cũng bảo thế, chắc là họ đang đùa em đấy.
'FOURTH, NGHE ANH NÓI NÀY, GEMINI NÓ ĐI RỒI, NÓ BỊ TAI NẠN GIAO THÔNG CHẾT RỒI. Cho nên là coi như anh xin em, em đừng mang nỗi khổ tâm này trong lòng nữa' - Phuwin nắm lấy vai Fourth, hét vào mặt em. Những giọt nước mắt chảy dài trên mặt anh. Anh lại một lần nữa ôm chặt em vào lòng, gục vào vai em mà nức nở.
Fourth cứ để mặc cho anh ôm, mắt nhìn vào khoảng không vô định đằng trước. Anh biến đâu mất rồi? Những giọt nước mắt chậm rãi lăn dài trên gò má, em bật khóc nức nở. Người mà em yêu nhất bỏ em đi thật rồi! Em vẫn không tin vào sự thật, cho rằng anh chỉ chơi trốn tìm với em thôi.
Trò chơi này em thua rồi Gem à, nên là anh đừng trốn em nữa, ra đây với em đi. Rồi anh sẽ lại ôm chặt em vào lòng như cái cách em làm với em hằng ngày đúng không? Anh sẽ hôn lên trán em, cưng chiều nựng hai chiếc má của em kia mà? Anh sẽ làm thế mà, đúng không? Em đã bảo anh đừng trốn nữa mà, đùa dai quá chẳng vui đâu!
"Happy birthday to you
Happy birthday to you
Happy birthday happy birthday
Happy birthday to you"'Em biết Gemini của em thích bánh Red Velvet nhất mà, cho nên là em đã dành hẳn hai tiếng để làm cho anh đấy. Anh có thích không? Chúc Gemini của em tuổi hai mươi thật hạnh phúc nhé, em yêu anh' - Em đặt chiếc bánh trước mặt con búp bê bằng vải, châm nến cho chiếc bánh rồi lại tự mình thổi. Em xúc từng thìa bánh cho vào miệng, một mình ăn hết chiếc bánh rồi lặng lẽ đi vào nhà vệ sinh, nơi có con dao lam nhỏ mà em cất sẵn.
Một rạch...hai rạch... ba rạch. Máu, là máu, máu từ tay em chảy nhiều quá. Em để một tay đầy máu, từng bước đi đến phòng ngủ rồi nằm xuống giường. Chiếc giường mà anh từng ôm em ngủ, từng được anh đút từng thìa cháo mỗi khi ốm, giờ đây đã trở nên trống vắng, lạnh lẽo đến phát sợ. Nhưng không sao, em sắp được gặp lại anh rồi, một chút nữa thôi.
Tin tức mới trong ngày:
Phát hiện một chàng trai đã chết do mất máu quá nhiều tại nhà riêng lúc 20 giờ 34 phút ngày X tháng X năm 20XX. Nguyên nhân ban đầu được xác định là do tự tử. Hiện cảnh sát đang điều tra thêm về vụ việc.À, thì ra ngày sinh nhật anh cũng là tròn một trăm ngày anh rời bỏ thế gian này. Em ở bên anh bốn năm, chịu đủ mọi sự khinh miệt của người đời, đến cuối cùng, tưởng chừng như có được tất cả trong tay, anh lại rời bỏ em để đến một thế giới khác. Em biết Gemini chơi ăn gian, dám bỏ em đi trước nên em sẽ không để cho anh làm vậy đâu, nhất định em sẽ đến tìm anh.
END.
BẠN ĐANG ĐỌC
100 days
Fanfiction"Mong rằng em luôn mạnh mẽ Vượt qua được bao thăng trầm Dù cho ngoài kia khó nhọc Vẫn luôn bình an..."