nếu có từng nghĩ rằng một ngày nào đó taeyoon sẽ cùng với jinseong bỏ đi và để lại jeonghyeon một mình hay chưa. thì jeonghyeon sẽ thẳng thắn mà nói là có rồi, rất nhiều lần. nhưng đó là hồi mới yêu đương. căn bản là vì đây là trải nghiệm yêu đương lạ lùng nhất mà cậu từng có.
để xem nào lần đầu tiên cậu gặp noh taeyoon là vào năm cấp 3, hồi đó cậu bị sự đáng yêu của taeyoon hớp hồn. đúng kiểu yêu từ cái nhìn đầu tiên luôn ấy. sau bao nhiêu năm theo đuổi (trong âm thầm), vì quá hèn nên kim jeonghyeon mãi chẳng thể nào nói lời yêu với noh taeyoon. cho đến khi lên năm 4 đại học cậu vì lời ủng hộ của moon hyeonjoon nên mới dám tỏ tình với noh taeyoon.
đâu có ai ngờ đàn anh park jinseong cũng cùng lúc thổ lộ tình cảm của mình với taeyoon. hồi đó kim jeonghyeon là hot boy bóng rổ đại học y quốc gia, park jinseong là nam thần kinh tế đại học kinh tế seoul. cả hai đều là những anh tài, nhan sắc vẹn toàn biết bao nhiêu người theo đuổi. hai người cùng thích noh taeyoon vô tình đã tạo ra thêm một cuộc chiến nữa giữa hai trường đại học. cuộc chiến trước đấy thì có lẽ là giữa ngài D và ngài F dấu tên rồi.
theo đuổi cả năm trời cũng không thấy noh taeyoon đáp trả lại, kim jeonghyeon đã hẹn gặp park jinseong ra đối chất nói chuyện như những người đàn ông với nhau. cả hai gặp nhau tại một quán cafe cạnh trường taeyoon.
"anh có biết là một trong hai sẽ thất bại. phải không anh jinseong?" kim jeonghyeon bày ra bộ mặt nghiêm túc nói.
"tôi không thua. quá khứ, hiện tại hay thậm chí là tương lai." park jinseong rõng rạc tuyên bố cùng với ánh nhìn không mấy thiện cảm.
"tôi cũng sẽ không thua. tôi đã bỏ lỡ cậu ấy một lần. không thể có lần nữa."
"cậu kim jeonghyeon, cậu đã từng thua. vậy nên cũng không thể có cơ hội thắng."
càng nói càng cảm thấy căng thẳng. rồi bỗng nhiên noh taeyoon đi đến làm cho không khí xung quanh như bị gió phổi bay hết.
"hai người em yêu thích nhất lại ở đây uống cafe với nhau sao? họ đồn hai người ghét nhau dữ lắm mà." taeyoon đặt tay lên bàn vui vẻ nở một nụ cười thật tươi nhìn cả hai.
"cũng có ghét một chút." park jinseong thẳng thắn chia sẻ.
"cũng không có ưa nhau lắm." kim jeonghyeon cũng đáp lại.
"thế là hai người ghét nhau thật sao? chán nhỉ. em phải đi rồi. hẹn gặp lại."
park jinseong sau khi noh taeyoon rời đi thì cũng đứng dậy và rời khỏi đó. kim jeonghyeon nghĩ trưởng thành rồi cạnh tranh công bằng một chút không lại bị chửi là trẻ trâu như tiền bối jeong jihoon thì ngại lắm.
cậu còn nhớ lần đầu tiên cả ba đi chơi với nhau là vào hôm bộ phim kinh dị mà taeyoon thích được công chiếu tại rạp. kim jeonghyeon khi đó đã vinh dự được bà chị họ tặng cho hai vé xuất chiếu đặc biệt. thật ra là ba vé nhưng cậu chỉ lấy hai thôi. đã muốn rủ taeyoon đi với cái mộng tưởng rằng sẽ được em ôm lấy vì sợ, một cảnh tượng lãng mạn trong các buổi hẹn hò. ấy thế mà tên park jinseong kia đánh hơi thế nào lại cùng lúc đi đến rạp với taeyoon.
bộ phim cũng hay, jeonghyeon với jinseong không tập chung được mấy vì taeyoon trong lúc sợ hãi vô tình nắm lấy tay của hai người họ. đến đoạn jumpscare thì kéo tay của cả hai vào che mắt mình, mồm còn bồi thêm câu "đúng là có hai người che vẫn tốt hơn một người."
BẠN ĐANG ĐỌC
[TedWilBur] Ba người một nhà.
FanfictionTác giả: Bánh Bí Ngô. Truyện có yếu tố tình cảm giữa ba người. hãy cân nhắc thật kĩ trước khi đọc. xin cảm ơn ạ.