chap 11: Quá khứ của hắn

208 20 6
                                    

Laville ngủ trong vòng tay hắn, trong giấc mơ cậu được quay về quá khứ của bright.

Cậu đứng tại trước căn nhà cũ của hắn, chính là căn nhà đã từng giam giữ cậu, nhìn hắn bước ra với thân thể nhỏ bé trông cưng muốn chết, cậu lẽo đẽo theo sau làm trò con bò
Laville: bright ơiii, anh thấy tui khôngg, trông anh nhỏ bé dễ thương quáa

Kì lạ là hắn không thấy cậu, cứ tỉnh bơ đi về phía cửa hàng mua đồ
Bright : bà ơi, lấy cháu ít cái trứng với // đứng lên ghế //

Nhìn hắn đang lửng thửng bước về một mình, cậu chợt nhận ra, hắn cô độc hơn bọn trẻ tầm tuổi cậu thời đó thật. Laville theo bright về nhà, cậu nhóc mở cửa ra, bước vào ngôi nhà toàn mùi thuốc lá và rượu bia, ba anh thì đang nằm trên ghế phè phỡn ngủ. Anh thì lủi thủi đưa đồ cho mẹ mình gầy yếu nấu ăn, tay còn lại bịt mũi chạy đi chỗ khác, anh ghét mùi thuốc lá cực kì, tuy vậy lại thương mẹ mình phải hít ngửi thứ dơ bẩn đó.

Anh trốn ra ngoài, nhảy khỏi cửa sổ để trốn ba mẹ đi chơi, cậu theo anh đến bên gốc cây cũ mà cậu chơi với anh. Nơi đó có cậu lúc nhỏ thật, nhìn nó mà cậu hoài niệm lắm , lúc đó tới giờ cậu cũng đâu hay biết anh sống trong hoàn cảnh thế này đâu.

Nhìn anh cười rạng rỡ trồng cây với mình mà cậu mủi lòng thương tội , chạy lại ôm thì chẳng thể chạm vào mà té sấp mặt , hai tay ôm đất nhìn hai đứa trẻ cười mà lòng cậu xao xuyến. Chốc chốc trời đã tối, cậu nhìn hai đứa trẻ chia tay nhau đường ai nấy về thì liền chạy theo bright, đi xuyên tường và nhà anh nhìn anh tắm

Nhưng rồi cậu được chứng kiến bữa tối ' đầm ấm ' của gia đình anh. Mẹ anh không được ăn, bố anh thì ăn nhưng đổ xuống đất chỉ vì không hợp khẩu vị, anh thì được ăn mỗi một chén nhưng lại phải nghe lời mắng nhiếc của tên béo kia, ác hơn là hắn còn cầm cả chai bia phang đầu vợ mình, bright thì không dám nhìn, anh bé cuối gầm mặt, cầm cái nĩ trong tay mà run lên, cậu ở bên thì hú hét, đòi cạp đầu tên vũ phu, đánh hắn một trận nhưng rồi cũng nán lại cúi mặt nhìn bà có ổn không.

Cậu đứng lên, không còn cười nữa, tiếp tục xem diễn biến. Bà ấy thì ôm cái đầu máu, ôm bright một cái rồi thở những hơi nặng nề rồi gục xuống trên vai anh. Laville không biết nói gì cả, nhìn sang tên còn há họng ra chửi bới thì âm thầm tìm thương hại bright quá đen đủi.
Bright thì như phát điên, anh bé không được phép báo công an mà bị giữ trên bàn, ăn xong anh bị đá vào phòng rồi phải nghe tiếng hét thất thanh của mẹ mình. Có lẽ anh đã phát điên lên rồi, cầm con dao sắc bén trên tay, anh nhẹ nhàng đến sau lưng thằng cha yêu dấu của mình, rồi đâm vào lưng hắn một phát

" phập "
" phập phập phập "

Hắn hét lên như một con lợn bị chọc tiết, phun ra ngậm máu rồi mở mồm chửi mắng
" thằng đĩ điếm này làm cái gì đấy, ặc- "
Hai tay hắn run lẩy bẩy, rạch một đường dài trên cổ hắn bằng cái bàn tay bé tí rồi cắm thẳng vào mặt ông ta. Mẹ anh nhìn anh, tay bà vương tới như muốn níu kéo nhưng lại thôi, có lẽ đây cái giá phải trả của hắn

Bright đâm ông già đến chết, cậu há hốc mồm, tay chân bủn rủn trước sự lựa chọn của anh, nhìn người anh toàn là máu mà cậu chẳng biết nên làm gì hết, vì vốn dĩ có lẽ cậu đang xem lại quá khứ của anh thôi.
Mẹ cậu thì nằm thoi thóp, bà gắng gượng dậy, lết qua những mảnh thủy tinh vụn khiến nó đâm sâu vào trong da thịt khiến nó chảy máu, nhưng bà lại chẳng đau bằng việc đứa con mình đã ra tay giết người
" tại sao vậy con..? Mẹ có thể chịu đựng được mà, sao con lại làm như thế? "- mẹ bright ôm chầm lấy cơ thể dính đầy máu của anh, rơi nước mắt
Bright :" đó là cách duy nhất mà mẹ, mẹ ơi đừng khóc mà, ông ta chết rồi, mẹ phải vui chứ, mẹ đừng chảy máu nữa, con xót lắm "// ôm bà //
" đi rửa tay đi, đưa con dao cho mẹ, con còn cả một tương lai mà "- bà mỉm cười với những giọt nước mắt chảy dài, hai tay bấu víu lấy anh bằng sức lực cuối cùng
Bright: " không mà mẹ, mẹ đừng nhắm mắt, làm ơn hãy nhìn con đi, hức- em biết con sai nhưng chúng ta được tự do rồi mà, mẹ ơi, để con gọi xe cứu thương "

( bright × laville ) Tìm lại hạnh phúcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ