Hồi thủy triều

1.5K 108 12
                                    

Cảnh báo: Song tính 🔞

.

.

.

.

"Muốn sờ thử không?"

Son Siwoo đứng bên giường, áo thun cỡ lớn không vừa người miễn cưỡng che đến bắp đùi. Anh tiến một bước đến gần Park Dohyeon đang trong tư thế ngồi, một chân chen vào khoảng trống giữa hai chân Park Dohyeon, tay phải đặt lên vai trái của hắn.

Giống như bị mê hoặc, Park Dohyeon đưa tay vào giữa hai chân của Son Siwoo, hơi động một chút liền đụng phải hai cánh huyệt đẫy đà, hắn sững người, giương mắt nhìn đối phương. Son Siwoo hiển nhiên rất hài lòng với phản ứng của Park Dohyeon, ý cười ngày càng rõ ràng, xen lẫn vài phần đắc ý, giống như đây chỉ là một trò đùa ác ngẫu hứng nhưng lại có hiệu quả tốt không ngờ.

Park Dohyeon thích thú khẽ cong ngón tay thăm dò sâu hơn khiến Son Siwoo bắt đầu run rẩy.

Giống như cầm một quả mọng chín quá, đầu tiên là phần thịt mềm nhũn dưới tác động của lực ép, sau đó nước cốt dưới lớp da mỏng manh yếu ớt chảy qua những ngón tay thanh mảnh của hắn, đọng lại một cách bí ẩn và khó chịu trong lòng bàn tay.

Động tác của hắn chậm chạp, không có chút kỹ xảo nào, giống như tàn nhẫn liếm một vết thương mới, cảm nhận được lớp thịt mềm mại của vách tường bên trong mút lấy ngón tay mình, hèn nhát tiếp nhận sự chiếm hữu này.

Làm thế nào mà mọi thứ đến mức này?

Đại não Park Dohyeon dần dần tỉnh táo lại sau cơn say ngủ khi vừa tỉnh giấc, thậm chí còn ngửi thấy mùi rượu trên người Son Siwoo mà sữa tắm bạc hà cũng không thể che giấu được. Hắn nhớ rằng hôm qua là ngày nghỉ, suốt nguyên một ngày đều không thấy bóng dáng Son Siwoo. Hắn chơi mấy ván cờ trong phòng huấn luyện rồi quyết định trở về ký túc xá xem webtoons, cứ như vậy sớm ngủ thiếp đi.

Lẽ ra đó là một ngày cực kỳ bình thường.

Khi hắn tỉnh lại lần nữa đã là nửa đêm. Đèn trong phòng không biết từ lúc nào đã bật sáng lên, hắn xoay người ngồi dậy, liền thấy Son Siwoo đang đứng trước công tắc đèn.

Park Dohyeon ngửi thấy mùi rượu càng cảm thấy đau đầu, tức giận nói: "Sao anh lại ở đây?"

"Anh còn chưa hỏi, sao em lại ngủ ở đây?"

"Đây là phòng của em."

"Phòng của em?" Son Siwoo cả người thoạt nhìn choáng váng, lúc này vừa làm động tác khoa trương vừa thò đầu dò xét căn phòng, "Không đúng, em đâu có ngủ một mình? "

"Seungyong-hyung hôm nay về nhà."

Park Dohyeon tưởng rằng anh rảnh quá không có gì làm nên kiếm chuyện, nói xong câu này thì xoay người đưa lưng về phía anh và nằm xuống. Thế nhưng Son Siwoo dường như vẫn coi nơi này như phòng của mình, xỏ dép lê đi vào phòng tắm bắt đầu tắm rửa.

Park Dohyeon thật sự không cách nào ngủ được, lúc hắn ngồi dậy lần nữa, Son Siwoo đã tắm xong và đang đứng ở cửa phòng tắm mặc một chiếc áo thun.

【Vihends】Hồi thủy triềuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ