ba

1.4K 122 2
                                    

tháng mười hai trường tổ chức tiệc giáng sinh vào ngày hai bốn và hai lăm. một nửa học sinh được gửi thư mời đến trường ngày hai bốn, nửa còn lại đến vào ngày hai lăm.

đầu tháng mười hai đoàn trường đã họp lại để chuẩn bị cho ngày lễ này. nani nghe nói năm nay có người đầu tư nên tiệc sẽ được tổ chức tại hội trường a và b (mọi năm chỉ tổ chức tại quảng trường b).

nani lần này được giao nhiệm vụ gửi thư cho mọi người trong trường, cùng một đàn em tên win.

hai người hẹn nhau ở thư viện để phân chia công việc.

"win!" anh vẩy tay gọi em.

win chạy nhanh đến chỗ anh. vừa ngồi xuống ghế bên cạnh anh đã nói. "ah, em xin lỗi, để anh phải chờ rồi."

"không sao." anh gật đầu, chỉ vào màn hình laptop. "vào việc chính lên nhé. mình chia nhau một nửa."

"để anh coi, vì tiệc ngày hai bốn sẽ có quy mô lớn hơn nên chúng ta sẽ mời những thầy cô hiệu trưởng, hai chị đoàn trưởng và đoàn phó. một số đại biểu thì trường mời rồi."

em gật gù đã hiểu. "vậy những thầy cô còn lại sẽ random ngày anh nhỉ?"

"ừm ừ. em cũng có thể làm theo kiểu zip zap, như thầy a ngày hai bốn rồi thầy b ngày hai lăm."

"nếu thầy cô thân với nhau thì mình có nên xếp chung ngày không anh?"

"ờ... anh nghĩ là không. ý anh là các thầy cô làm việc với nhau cũng lâu rồi, cũng quen biết thân thiết với nhau ấy, nên em cứ random."

"ok ạ."

chia việc xong, cả hai cắm đầu cắm mặt vào máy tính làm việc.

đến tiết ba thì anh phải rời đi vì có lớp học. trên đường đến lớp anh không biết tâm hồn để đâu mà đụng trúng ai đó.

và sẽ bình thường nếu như người anh đụng trúng không phải là jirawat.

"trời đất... sao tôi cứ đụng phải em cậu rồi đụng trúng cậu nhỉ?" anh lắc đầu than thở.

chợt anh thấy gã ôm ngực, không biết đang làm trò mèo gì.

"anh, anh đụng trúng em, đau quá."

trẻ con nhìn cũng biết gã đang giả vờ.

anh nhăn mặt, thầm kì thị tên này nghìn lần. "tin tôi đấm cậu mạnh hơn không?"

"em, em đau thiệt đó." gã làm mặt đáng thương.

nani thở dài, lừ mắt nói. "được rồi, tôi xin lỗi."

"anh phải ôm em mới hết đau cơ."

"nè quá đáng-"

anh tính xông lên chửi thì chạm ánh mắt cún con ấy. sao ấy nhỉ, có thể nói anh là người dễ mềm lòng đi.

"ôm thì ôm." anh thở dài, miễn cưỡng choàng tay qua ôm gã.

cái ôm sẽ ngắn ngủi biết mấy nếu jirawat không ôm lại anh. mặc kệ anh có vùng vẩy hay đánh gã thế nào thì gã vẫn ôm chặt anh cho đến khi cảm thấy thõa mãn mới buông.

"bye, chúc anh học tốt nhá!" gã nói câu rồi chuồn mất, như sợ chỉ cần ở lại vài giây nữa thôi là anh sẽ đánh gã ra bả.

✓ dewnani || sinh đôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ