Chương 24: Lên Núi Hái Thảo Dược

36 3 0
                                    

Sáng sớm ngày hôm sau,Tiểu Phượng cùng La Huyền từ phòng Trừng Tử đi ra, liền nhìn thấy hai tiểu nha đầu nhảy nhót chạy tới một trái một phải lôi kéo tay áo của La Huyền, nói: "Cha, hôm nay chúng ta đi cưỡi ngựa đi!"

La Huyền không nghĩ tới các nàng lại muốn học cưỡi ngựa nhanh như vậy, hắn kinh ngạc nói: "Hôm nay đi sao? Có điều hôm nay ta cần đi lên núi hái chút thảo dược."

Huyền Sương không thuận theo, bĩu môi nói: "Không được, hôm qua người đã đáp chúng ta, còn nữa, người còn nói nếu như người không đi thì chính là chó con!"

La Huyền cười khổ nói: "Vậy các con không muốn cô cô của các con khoẻ lên sao? Nếu chúng ta đi cưỡi ngựa, cô cô của các con sẽ không có thuốc uống."

Hai cái tiểu gia hỏa vừa nghe như vậy, khuôn mặt nhỏ nhăn lại như ăn phải vỏ quýt, rối rắm hồi lâu mới chậm rì rì nói: "Thôi được rồi, nhưng mà chúng ta cũng muốn đi, người đã nói muốn dạy chúng ta y thuật."

La Huyền trên mặt tràn đầy sủng nịch, nhìn các nàng nói: "Được rồi, hai người các con có thể cùng đi, hơn nữa ngày mai ta có thể dạy các con cưỡi ngựa."

Nhận được đáp án như mong đợi, hai tiểu nha đầu vui vẻ hoan hô lên. Tiếng ngắn, tiếng dài gọi cha đến vui vẻ.

Tiểu Phượng kinh ngạc nhìn ba người, hai cái tiểu nha đầu này từ trước đến nay bướng bỉnh lại tùy hứng, tính tình kiêu ngạo ai nói cũng không nghe, không nghĩ tới hôm nay chỉ vài ba câu đã bị La Huyền thuyết phục, hơn nữa còn kêu hắn là cha. Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?

Chỉ là nàng không biết, đêm qua hai cái tiểu nha đầu biết La Huyền thuyết phục được Tiểu Phượng, không tìm phu tử cho các nàng nữa, các nàng liền vui vẻ không thôi, lặp tức theo địch tạo phản.

Giáng Tuyết ngẩn đầu nhìn Tiểu Phượng, trên mặt đầy mong chờ hỏi: "Nương, người muốn đi cùng chúng ta không?"

La Huyền cũng nhìn về phía nàng, Tiểu Phượng liền xụ mặt nói: "Các ngươi còn nhỏ, đi lên núi không an toàn, hôm nay không được đi."

Tiểu Phượng nghe được lời nói này, trong lòng buồn bực lại chua xót, nàng thế nào cũng không nghĩ tới, chính mình cực cực khổ nuôi dưỡng bọn chúng lớn lên, trong nháy mắt đã bị La Huyền thu phục dễ bảo như thế.

La Huyền thấy Tiểu Phượng vẻ mặt mất mát, trong bụng cũng ưu sầu. Hắn đi đến trước mặt Huyền Sương, dịu dàng lau nước mắt trên mặt con bé, nghiêm túc nói: "Huyền Sương, sao con lại nói những lời như thế với nương của con, nương con nói như vậy cũng là vì lo lắng an nguy của các con thôi."

Nói xong lại nhìn Tiểu Phượng nói: "Bọn nhỏ nếu muốn đi, vậy ngươi để bọn nhỏ đi thôi, ta sẽ chăm sóc tốt cho bọn nhỏ, nếu ngươi thật sự không yên tâm, có thể đi cùng chúng ta."

Tiểu Phượng vẫn kiên quyết như cũ, Giáng Tuyết ngoan ngoãn nắm tay Tiểu Phượng nói: "Nương, chúng ta đều đã lâu không cùng nhau đi ra ngoài, người cùng chúng ta đi đi, ra ngoài đi một chút cũng tốt."

Âm thanh trẻ con đặc biệt mềm mại, đem tâm của Tiểu Phượng như hòa tan, nàng nhớ lại thì từ khi Trừng Tử sinh bệnh tới nay bản thân nàng luôn muốn chăm sóc cho Trừng Tử vừa muốn xử lý tốt chuyện ở sơn trang nên đã không quan tâm đến con của mình, nàng thở dài nói.

Sư Phụ Là Tướng Công (Fanfic - Tuyết Hoa Thần Kiếm)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ