Môn sinh bên chỗ Lam Khải Nhân đến triệu tập, Lam Vong Cơ đang ngồi thiền trong phòng, nghe thấy đáp lại một tiếng, im lặng một lát, chăm chú hoàn thành lần hít thở cuối cùng, mới đứng dậy ra khỏi phòng.
Môn sinh triệu tập ở bên ngoài chờ, lúc nhìn thấy Lam Vong Cơ sắc mặt tỏ ra hơi kỳ quái.
Bên cạnh Lam Khải Nhân có những người nào, Lam Vong Cơ đều thuộc nằm lòng, đây cũng là người cũ, không xa lạ gì với Lam Vong Cơ, bình thường giao tiếp đều rất tự nhiên, xem như là hiếm thấy trong số các vãn bối.
Nhưng riêng hôm nay, cũng không biết là uống nhầm thuốc gì, nhìn thấy Lam Vong Cơ lại lắp bắp, nửa ngày cũng không nói ra được một câu hoàn chỉnh.
Lam Vong Cơ trong lòng nghi hoặc, nhưng y vẫn luôn không phải là người nhiều lời, tiếp xúc với người khác có thể bớt lời thì bớt lời, trong lòng chỉ nói Lam Duyệt lại gây họa gì đó, còn là hoạ lớn, đục thủng một lỗ trên trời, hoặc là đào một lỗ tương tự trên mặt đất, đi tới chỗ Lam Khải Nhân là biết ngay, không cần hỏi nhiều.
Hóa ra mọi thứ không giống với những gì y nghĩ.
Lam Duyệt quỳ trên mặt đất, một bên là tiên sinh đang nổi giận đùng đùng, trên bàn của Lam Khải Nhân có đặt một quyển sách chứng cứ đã được trình lên. Lúc Lam Vong Cơ tiến vào, Lam Khải Nhân tùy tiện cầm cuốn sách lên lật một cái, nhưng chỉ vừa liếc mắt qua, suýt nữa dọa cho ông bị nhồi máu cơ tim, hiện giờ ông và quyển sách đó đang ở hai đầu bàn, đối nghịch nhau.
Lam Vong Cơ nhíu nhíu mày, nhìn thoáng qua từ xa.
Bốn chữ trên bìa sách khiến trước mắt y nhoà đi một cái, lập tức thân hình cũng không còn vững nữa. Ở đối diện, Lam Hi Thần lặng lẽ ghi nhận phản ứng của y. Lam Vong Cơ liếc nhìn nhau với hắn, hàng lông mi run rẩy, lập tức rũ mắt xuống.
Tiên sinh tức giận không thể dằn xuống được, khiếu nại với Lam Khải Nhân: "Thằng nhóc này! Xem đồ vật này thì thôi đi, nó còn vu khống nói là của Hàm Quang Quân!"
Lam Khải Nhân còn chưa kịp có phản ứng gì, phía dưới Lam Duyệt lập tức kêu oan, thoạt đầu cậu vừa nhìn thấy Lam Vong Cơ từ xa, cắn môi cân nhắc một lát, suy nghĩ đến cái mông đáng thương của mình, vẫn thẳng thắn bán đứng y: "Xuân Cung Đồ này thật sự không phải của con, a tổ! Con không thích loại này!"
Lam Khải Nhân vốn đã rất hoảng sợ, vừa nghe thấy câu nói đó, thì lời nói cũng không còn trôi chảy nữa: "Loại, loại nào?!"
Ông cũng không biết cái thứ đồi phong bại tục này còn có chia ra các loại gì, lại nghe Lam Duyệt ở bên dưới nói: "Con thích cô nương! Trong quyển sách này đều là nam nhân, không tin a tổ xem thử đi."
Lam Khải Nhân nghe thấy lời này, ngay từ đầu còn chưa kịp phản ứng, nhíu mày suy nghĩ một chút, lời này của Lam Duyệt cũng không sai, trong khoảng thời gian này cậu gây họa cho không ít cô nương, mỗi ngày các bậc cha mẹ khiếu nại liên tiếp không dứt, đạp vỡ bậc cửa của Lam Khải Nhân, nhưng vẫn chưa từng nghe nói có nhà nào dẫn con trai đến khiếu nại.
Tuy nói chỉ cần Càn Nguyên ghép đôi với Khôn Trạch là đều có thể sinh con, nhưng đối với giới tính, đại đa số mọi người sẽ có sở thích bẩm sinh, vì thế có cả âm dương tương phối thông thường và một bộ phận nhỏ long dương, hai kiểu sở thích không phân biệt cao thấp, chỉ là khẩu vị cá nhân khác nhau.
BẠN ĐANG ĐỌC
CHA ĐÂU RỒI [VONG TIỆN][EDIT][HOÀN]
FanfictionTên gốc: 爹爹在哪儿 Tác giả: 浅巢 (Thiển Sào) Nguồn raw: AO3 QT và Edit: nhaminh2012 Tổng cộng: 103 chương và 6 phiên ngoại Tóm tắt: - Vong Cơ nuôi dạy đứa nhỏ, năm đó đứa bé mồ côi được hoài thai trong hang động ở Di Lăng, câu chuyện về một đứa nhỏ tội...