Chương 10: Những viên thuốc dị ứng

8 0 0
                                    

Felix cắn môi rồi nắm chặt lấy cổ chân đau đớn. Cú đá đó mạnh đến nỗi khiến anh phải ứa nước mắt. Dấu chân của Rosé có thể được thấy rõ ràng khi xắn quần lên.

Dù vậy, cũng may là cuối cùng Rosé vẫn không biết gì về Lucy Keenan. Anh vuốt ngực thở phào.

Felix quyết định ra sân trường để tránh lỡ gặp phải Rosé một lần nữa, anh ngồi phịch xuống một băng ghế gần đó. Tốt hơn hết là không nên lộ mặt trước Rosé lúc này.

Trong lúc tận hưởng sự bình yên đang trở lại dưới bầu trời thu trong xanh, Felix phải nhăn nhó vì cảm giác dị ứng sắp tới. Anh đã ra ngoài mà không mang theo thuốc vì cứ hồn xiêu phách lạc cả ngày nay.

"Ôi, thật là."

Đám dây leo maram mọc khắp băng ghế, có vẻ như chúng còn trổ nhiều lá hơn cả tuần trước.

Thật phiền phức khi phải quay lại ký túc xá, nhưng chẳng còn cách nào khác. Đương lúc anh định đứng dậy thì...

"Tiền bối!"

Ai đó đang vui vẻ gọi anh và chạy tới.

Dáng đi hoạt bát và thân hình nhỏ nhắn thoạt nhìn như một chú lùn.

Đó là Colin Connor, gương mặt không được chào đón lắm.

"Chào tiền bối! Nhưng mà... anh có phải là tiền bối Felix không ạ?"

Colin nheo mắt hỏi như đang thử cân nhắc xem Hoàng tử Berg ở trước mắt sẽ là Berg nào.

"Nhưng tại sao?"

"Anh nhớ em không ạ! Hôm qua chúng ta đã gặp nhau một chút tại Đêm văn học! Em là Colin Connor! Là bạn của Lucy Keenan ạ!"

Colin có vẻ tràn đầy năng lượng khi nói liên tục không ngừng nghỉ.

"Có chuyện gì vậy?"

Felix nhìn cậu ta và hỏi với ánh mắt không hài lòng. Bởi lẽ tâm trạng anh đang không vui khi nghĩ tới chuyện Colin nhảy với Lucy đêm qua.

"Em muốn xin lỗi về chuyện tối qua ạ! Thực ra Lucy là bạn cặp của em và việc em hộ tống cậu ấy về ký túc xá là đương nhiên... Cám ơn anh vì đã đưa Lucy về hộ em ạ!"

"Được rồi. Cậu đi đi."

"Em thực sự xin lỗi! Em xin lỗi một lần nữa ạ!"

"Đã bảo không sao rồi mà."

Felix trả lời như thể đang thấy phiền. Nhưng Colin lại chẳng hề tinh ý, cậu ta cứ ngồi lại và luyên thuyên như một con chim sẻ.

"Lucy cũng cảm thấy có lỗi khi sáng nay biết tin mình được một đàn anh đưa về. Tâm trạng cậu ấy đã tệ cả sáng nay."

"Em ấy ư?"

Felix hỏi lại như đã nghe được chuyện rất thú vị.

"Vâng anh, đúng vậy mà! Nhưng mà tiền bối ơi."

Bỗng dưng Colin tiến lại gần để săm soi chóp mũi của Felix.

"Gì đấy?"

Anh đẩy Colin ra.

"Anh cũng bị dị ứng với cây leo maram ạ?"

"Thì sao?"

"Thú thực là em có biết một loại thuốc tốt! Viên thuốc hình tròn màu vàng được làm từ cỏ bướm vàng!"

Dành cho mối tình đơn phương không được hồi đápNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ