Ba ngày sau khi nhổ răng khôn, cuối cùng hai bên má của Becky cũng đã đỡ phần nào. Nàng không còn quá đau và có thể ăn uống như bình thường. Điều này đối với Becky như là một việc vô cùng trọng đại, nàng như được giải thoát khỏi sự tra tấn của chiếc răng khôn suốt mấy tuần nay.
Đặc biệt là không còn nghe sự trêu chọc từ Irin nữa.
Nhưng lại có một sự kiện đặc biệt khác diễn ra.
Chính là cô giáo dạy văn của lớp nàng tạm thời không đi dạy vì bắt đầu thời kì nghỉ thai sản. Trường nàng đã phân bố một giáo viên khác để dạy thay, nghe đâu đây là chồng của cô giáo dạy văn đó. Thầy ấy cũng là một giảng viên ở nhiều trường đại học có tiếng. Ông ấy có rất nhiều bằng cấp và rất có tiếng trong nghề, rất được mọi người ngưỡng mộ. Và nghe đâu là vì vợ mình nên tạm thời về trường của nàng để dạy thay đến khi bà ấy có thể đi dạy lại.
Việc đổi giáo viên thì cũng không có gì đặc biệt, nó vẫn hay xảy ra trong trường với nhiều lý do khác nhau. Tuy nhiên nó lại trở nên đặc biệt bởi vì dung mạo của người thầy đó.
Khi thầy giáo vừa bước vào lớp giới thiệu bản thân, Becky ngồi bên dưới ngẩng đầu lên nhìn thầy giáo, đôi mắt thản thốt sự kinh ngạc.
Người đàn ông đó...
Ấn tượng mạnh mẽ đối với nàng, Becky mãi mãi cũng không quên.
Người gián tiếp gây ra cuộc xung đột giữa nàng và Freen vào ba năm trước.
"Các em có thể gọi thầy là thầy Chankimha."
Trong tiếng vỗ tay chào mừng của lớp học, ông Chankimha cười hài hòa. Nhưng ở giữa đám đông, ông bắt gặp một ánh mắt thất thần hướng về ông.
Ông Chankimha hơi ngẩn người.
Cô bé ấy, đối với ông ấn tượng cũng rất sâu đậm.
Hai ánh mắt của bọn họ chạm vào nhau, hiện lên cảm xúc khó nói của riêng mình.
.
.
.
Bên ngoài, chuông giải lao cũng đã reo lên.
"Được rồi, bài học kết thúc ở đây. Các em về nhà học thuộc bài thơ, tiết sau thầy sẽ trả bài nhé!"
Ông Chankimha khép lại tài liệu giảng dạy của mình, kết thúc bài học cùng lời dặn cho tiết học sau. Cả lớp đồng thanh dạ một tiếng, rồi như đàn ong vỡ tổ ùa ra khỏi lớp học.
Trong lớp thoáng chốc chỉ còn lại vài học sinh.
Động tác ông rất chậm chạp, kí sổ và thu dọn đồ đạc.
"Không biết hôm nay căn tin ăn món gì ha??"
Irin chỉnh chu lại đầu tóc của mình, nhảy lên phía trước khoác vai Becky và Namo, chuẩn bị đến căn tin ăn trưa.
"Ăn cái gì thì cậu cũng chọn lựa cả buổi thôi."
Namo nhếch môi, mỉa mai bạn mình.
Irin xì một tiếng, không thể cãi lại.
Bọn họ chuẩn bị rời khỏi lớp để đến căn tin, đột nhiên phía sau vang lên tiếng gọi trầm ổn của người thầy giáo mới.
BẠN ĐANG ĐỌC
[FREENBECK] _ CHUA CHUA NGỌT NGỌT
Fiksi PenggemarTình cảm tuổi học trò với những cảm xúc ngây ngô, bốc đồng và đơn sơ nhất. Đó là yêu sao? Không biết, hai đứa trẻ đó làm sao biết được...