Hi mấy cô , chả là tối hôm qua , khi mẹ tui đang xem Face thì vô tình lướt được cái bộ phim Tru Tiên p3 có anh Chiến đóng chính ý . Trời ơi , nghe cái tên Trương Tiểu Phàm phát là tui như mở cờ trong bụng lun ý ( hú hét các kiểu rồi bảo là " Phim của chồng con đóng đó ! '' , "Anh Chiến đóng chính bộ này đấy ! " bla bla các kiểu ) . Này là ra mắt con rể tương lai cho mẹ rồi nha !!!!
--------------------------------------
TIÊU CHIẾN
"Tao thích Vương Nhất Bác , từ lâu rồi , trước khi bố anh ấy cưới mẹ tao."
Hai thằng nó trợn mắt nhìn tôi dường như không tin vào tai mình, thằng Thành bình tĩnh lại nhanh hơn, nó hỏi lại tôi.
"Vậy anh ấy có biết không?"
"Biết, nhưng anh ấy không cho nó là nghiêm túc, chỉ nghĩ tao thích như một người anh trai thôi, có chuyện làm anh ấy hiểu lầm tao và mối quan hệ giữa chúng tao rơi vào bế tắc như bây giờ. Tao phải gánh một tội lỗi nặng nề dù tao không hề làm gì sai, nó khiến tao mệt mỏi khi anh ấy cứ nghĩ tao là người gây ra mọi chuyện."
Giọng tôi nghẹn lại, tôi đã không thể giữ bình tĩnh được. Ba năm qua chưa đêm nào tôi được trọn giấc, nếu không phải là gặp ác mộng thì cũng là vì những lời cay nghiệt mà anh đã nói với tôi. Tôi lại không thể phản kháng được vì tôi yêu anh rất nhiều, nhiều còn hơn yêu chính bản thân mình. Từ khi tôi nói ra tình cảm của mình với anh đến tận bây giờ đã trôi qua rất lâu rồi, nhưng tôi vẫn cứ yêu anh đấy thôi, có vơi được tí nào đâu?
Ngọc Thành xoa vai tôi, chờ nghe tiếp.
"Mỗi ngày tao đều phải đối mặt với người tao thích dù anh ấy rất ghét tao, những lời sĩ vả, nhục mạ tao khiến tao rơi vào bế tắc. Tao sẽ không ngủ được nếu thiếu thuốc ngủ, tao thật sự không thể chịu đựng được. Tao sẽ từ bỏ, thích một ai đó lại khiến mình đau khổ như vậy thì từ bỏ liệu có tốt hơn không mày?"
Nó đau, tim tôi như vỡ ra hàng ngàn mảnh, rồi những mảnh vỡ đó lại gây tổn thương tôi lần nữa. Yêu anh làm tim tôi đau như muốn vỡ vụn nhưng tôi vẫn cố chấp yêu, yêu đến từng mảnh vỡ trái tim đầy tổn thương của tôi...
"Bỏ mẹ đi còn chờ gì nữa, nó không đáng, Tiêu Chiến nghe tao nói nè, ngoài kia không thiếu người thích mày, người ta sẵn sàng yêu thương mày dù mày có là ai, có làm gì, không việc gì phải như vậy." Tiểu Dương kéo tôi nhìn vào nó, thằng Thành kế bên vẫn vỗ về tôi, nói.
"Trước khi yêu ai thì mày phải yêu mày đã, nhìn mày mà xem, tại sao mày không nói với bọn tao ? Mày không tin tụi tao hả, nếu hôm nay tụi tao không gặng hỏi thì mày định giấu đến bao giờ, có bạn bè để chia sẻ mày hiểu không?"
"Mày không thấy việc tao thích con trai là sai trái sao?"
"Mày có khùng không Chiến ? Thích là khi mày có cảm tình với người khác, đâu có phân biệt giới tính con mẹ gì, làm sao mày kiểm soát được trái tim mày khi mày thích ai đó."
Thằng Dương tặng cho tôi một cú vào đầu, thằng này mọi hôm độc miệng, mồm chó vó ngựa mà nay nói câu nào nghe triết lí câu đó.
"Giờ mày ở đây đi, có gì tao ghé nhà mày lấy đồ cho."
"Không được đâu Thành , tao phải về nhà."
"Má mới nói từ bỏ mà về làm gì, mày đánh có lại thằng to xác đó đâu."
"Vẫn phải gặp nhau thôi, nhưng mà tao cũng từ bỏ lâu rồi, thật sự tao không còn hứng thú với bất kì thứ gì hết, tao mệt mỏi và sợ hãi mọi thứ. Nhưng tao ổn mà , có gì tao sẽ gọi mày đến giải cứu."
Tôi cười cười cố xóa đi bầu không khí nghiêm túc nảy giờ, tụi nó cũng không ép tôi, nhưng phải đi ăn trước khi Tiểu Dương chở tôi về. Tôi không chắc khi về nhà có gặp anh không, cũng không biết anh có nguôi giận chưa, tôi chỉ biết là nhìn anh lúc đó, không hiểu sao tôi lại chẳng muốn đi đâu.
Tôi tra keycard vào cửa, căn phòng tối om - anh chưa về, may quá , tôi sẽ không phải chạm mặt anh. Tôi mò công tắc trong bóng tối, thoáng cái căn phòng liền sáng bừng, tôi giật mình nhìn thấy anh nằm trên sofa, bên cạnh đầy vỏ lon rỗng, thoáng trong không khí là mùi bia. Tôi đi vòng qua sofa trở về phòng, anh chụp lấy cánh tay kéo tôi ngồi xuống sofa.
"Về làm gì?"
"Học xong thì về chứ làm gì?"
"Mày nói muốn đi tao không cho mày đi thì mày nằng nặc đòi đi, đến khi tao đuổi mày đi thì mày vác mặt về."
"Bỏ ra, say rồi thì về phòng ngủ đi."
Tôi giựt được tay ra, may mà anh ta say nên sức lực không lớn lắm ; nhưng chắc tôi quá khinh thường anh rồi, một lần nữa anh kéo tôi xuống. Lần này lực mạnh hơn , làm tôi ngã hẳn vào vòm ngực săn chắc của anh. Tôi nghe tiếng tim mình đập mạnh, muốn đứng dậy nhưng anh càng ôm chặt.
"Vương Nhất Bác , bỏ ra."
Người say không hề có ý nghe lời tôi, lật người đè tôi xuống sofa. Rồi anh đột ngột cúi xuống hôn tôi, chỉ là một cái chạm môi nhẹ nhưng tôi vẫn cảm nhận được vị bia đắt chát trên môi anh. Tôi dùng hết sức đẩy mạnh người phía trên mình rồi chạy về phòng khóa cửa, chết tiệt, tim tôi đập quá nhanh, mặt thì nóng bừng, lẽ ra tôi nên nghe lời thằng Thành mà ở lại kí túc xá của Tiểu Dương cho rồi.
------------------------------
#20231907
Ngô chăm chỉ cày cuốc đây !!!
BẠN ĐANG ĐỌC
Chuyển Ver | BJYX | Fire
Short StoryYêu anh làm tim tôi đau như muốn vỡ vụn nhưng tôi vẫn cố chấp yêu, yêu đến từng mảnh vỡ trái tim đầy tổn thương của tôi... Truyện chuyển ver đã có sự cho phép của tác giả . Vui lòng không reup hay mang đi nơi khác khi chưa có sự cho phép của mình và...