19; cả nhà đều vui

1K 163 8
                                    

minseok trở về đến nhà thì đã rất khuya rồi, sau khi bàn luận một chút về tương lai của wooje.

việc này liên quan đến pháp luật, mà thường thì những việc liên quan đến thứ này đều rất rườm rà đủ thứ thủ tục, hơn nữa còn liên quan trực tiếp đến người giám hộ của em.

nhưng hai chị cảnh sát đã nói rằng do đã có bằng chứng đầy đủ, nên cũng sẽ không lâu như những vụ việc khác.

cả ngày dài khiến minseok khá mệt mỏi rồi, cậu tắm rửa qua một chút rồi nhào lên giường nằm.

đang muốn gọi điện cho minhyeong thì đúng lúc này minhyeong cũng đã gọi cho cậu rồi.

minseok vui vẻ bật video lên.

'tớ đang định gọi cho cậu này.'

'cậu về lâu chưa?'

'tớ vừa mới về thôi, mệt quá đi thôi...'

minhyeong ở phía bên kia thấy minseok đột nhiên làm nũng liền bật cười, dịu dàng an ủi.

'vậy hôm nay phải nghỉ sớm đó nhé, tối nay cậu bận như vậy thì ăn gì thế?'

'tớ đưa wooje vào bệnh viện rồi mua đồ vào ăn cùng với em ấy luôn, là mì tương đen đó.'

hai người lại tán gẫu vài câu mới nói chuyện vào vấn đề chính, cơ bản chỉ bàn xem mai sau nên sắp xếp cho wooje như thế nào.

minseok có được một chị cảnh sát nói qua về tương lai của wooje, rằng vì em đã qua 16 tuổi, đã có đầy đủ năng lực tự chăm sóc bản thân, cơ quan bảo vệ trẻ em quốc gia sẽ yêu cầu tước quyền giám hộ của người dì ruột và dượng với wooje, và chu cấp cho đến khi em đủ tuổi vị thành niên.

còn về hai người dì dượng, ngoại trừ bạo hành trẻ em trong thời gian dài có lẽ sẽ được ngồi tù 3 năm, còn tham gia cờ bạc trái phép, không phải đường dây lớn nên có thể chỉ phạt tiền, nhưng nếu có tiền án thì có thể sẽ ngồi thêm vài ba tháng.

cả minhyeong và minseok đều cảm thấy mức phạt này vẫn còn quá nhẹ so với những gì wooje phải chịu đựng, nhưng không còn cách nào khác, luật pháp hàn quốc vẫn còn nhiều thứ phải nói hơn...

'tớ đang nghĩ, nếu như wooje thật sự không còn ai chăm sóc nữa, thì cứ đưa em ấy lên seoul đi, nhà hyeonjoon nó giàu lắm.'

minhyeong cười nói.

dù cười nhưng cậu không hề nói đùa, đưa em ấy về bên định mệnh của mình là điều đương nhiên, và hyeonjoon chăm sóc cho định mệnh của mình cũng là điều tất yếu.

chỉ sợ rằng hyeonjoon mãi chẳng mơ giấc mơ thứ hai.

'tớ cũng nghĩ vậy đó, tớ nghĩ trong khoảng thời gian này cứ để tớ để ý em ấy, khi nào hyeonjoon mơ phân hoá rồi tớ sẽ đưa em ấy lên seoul gặp cậu ta, đã là định mệnh của nhau thì chăm sóc cho nhau là điều đương nhiên rồi nhỉ.'

guria | on2eus | dorNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ