unbearable

1.4K 86 15
                                    

:) omg đây là lần đầu tiên viết những dòng này, những lời này, dành cho otp mình yêu. viết ngay trong đêm, nổi cơn nên viết trong tình trạng không biết mình đang viết cái gì :)



sunghoon không chịu được, là không cầm lòng nổi. tóc rủ xuống trên trán jongseong, loà xoà trước mắt cậu, thế mà vẫn không che nổi đôi mắt long lanh của jongseong, nơi ấy phản chiếu hình ảnh anh. cổ họng khát khô khiến sunghoon phải nuốt khan xuống chừng hai cái. jongseong phì cười, âm thanh phát ra khiến lồng ngực anh rung lên.

"không chịu nổi nữa"

nghĩ thầm, sunghoon kéo cậu ngồi lên đùi, đưa tay vòng lấy eo jongseong, mắt vẫn chưa từng rời khỏi người nhỏ hơn đang ngồi trong lòng mình dù chỉ một giây. jongseong đỏ mặt, né tránh ánh mắt ấy, cựa quậy không yên như muốn thoát khỏi vòng tay sunghoon.

"gì thế? tự nhiên nổi cơn cái gì?"

rõ là cậu đang ngượng muốn chết, mặt cứ cúi gằm xuống, mắt đảo liên hồi vậy mà lời nói ra lại mang giọng điệu mắng chửi người khác .

hết thảy hành động ấy đều lọt vào tầm mắt sunghoon. vòng tay anh siết chặt thêm một chút, đưa miệng thủ thỉ bên tai jongseong

"đáng yêu quá"

một lời khen của anh mà càng khiến mặt cậu đỏ tợn hơn nữa, cậu nghiêng đầu liếc sunghoon, lông mày cau lại, cắn lấy môi dưới, mặt tỏ vẻ không đồng ý với lời khen vừa rồi. sunghoon đương nhiên không cảm thấy sợ, vì nhìn cậu chẳng khác gì một con mèo đang làm dáng đe doạ. còn mặt dày mở miệng ra nói một câu lưu manh vô cùng

"đừng cắn môi nữa, sẽ chảy máu. bạn cắn môi anh này, anh chịu đau thay bạn"

vừa nói xong không đợi người kia phản ứng, sunghoon đã đưa môi mình chạm đến môi đối phương. nhẹ nhàng đến rồi lại nhẹ nhàng đi. jongseong vẫn còn ngơ ngác vì cái chạm môi vừa rồi, mắt chằm chằm dán vào đôi môi vừa mới 'tấn công' mình.

nhìn bộ dạng ngơ ngác đến bất động của jongseong, sunghoon muốn cười thật to mà lại không dám. chỉ có thể nhoẻn cười một cái thật nhẹ.

"thôi mà, anh không trêu bạn nữa, chỉ là muốn nhắc bạn đừng nên cắn môi nữa thôi."

chớp chớp mắt mấy cái, cậu chăm chăm nhìn sunghoon. cái chạm môi vừa rồi 'thật ấm, thật mềm, thật muốn nữa...'. chưa kịp nhận thức được những suy nghĩ gì đang nảy ra trong đầu mình, jongseong như thể bị hấp dẫn mà chủ động tiến về phía người kia, cắn lấy môi sunghoon, một cái cắn thật nhẹ.

đến lượt hành động này của jongseong khiến anh ngạc nhiên đến nỗi mắt mở thật to. lúc này cậu mới giật mình, nhận ra mình đã làm gì, miệng ấp úng giải thích

"là- là do bạn..., bạn nói sẽ chịu đau thay em, n-nên em mới... mới..."

không để người trong lòng nói hết câu hoàn chỉnh, sunghoon lại lần nữa hôn lấy cậu. là một nụ hôn, thật sự là một nụ hôn. không phải là cái phớt nhẹ qua như lần trước. là nụ hôn như trong phim ảnh, môi quấn quýt môi. từ lúc nào mà tay jongseong đã quàng trên cổ sunghoon, theo chiều hướng mà dần hôn sâu hơn nữa. môi cậu mạnh mẽ hôn lấy môi dưới sunghoon như thật sự muốn cắn lên nó.

speechless [hoonjay]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ