Trong đêm cùng người đẹp

325 5 0
                                    

Thế Anh cùng Thanh Bảo vai kề vai, đang nằm đắp cùng tấm chăn, gối cùng chiếc gối, ôm ấp nhau thân mật ngủ cùng nhau. Tính cách của Thanh Bảo ở phương diện đó như thế nào Thế Anh chưa biết.

Nhưng nếu là đổi một người khác, bình yên tĩnh lặng ngủ ở bên người như vậy, Thế Anh đã sớm như sói gặm mồi, nhào lên cắn nuốt. Chỉ đối với riêng mình cậu, gã mới có sự nhẫn nại này. Hư vô mờ mịt nói những thứ rất lãng mạn rất tốt lành rất lành mạnh kia, sau đó suy nghĩ lại một chút cũng cảm thấy buồn cười đều là người lăn lộn chán chê rồi, trải qua bao nhiêu chuyện đời rồi, chính bản thân gã còn ngửi được mùi thối tha hám lợi trên người mình, còn ở nơi này thì lại ngây ngô diễn vai vị chàng trai chính trực cơ đấy! Nếu bị Hải Minh bọn họ nghe được những lời đó của gã nhất định sẽ cười đến chảy máu não.

Thế Anh ôm ấp lấy cậu vui vẻ nói: "Thỏ con, em vẫn luôn hỏi anh nhìn trúng em điểm nào. Anh ấy à... Chính là bắt đầu từ câu chịu chết vì cậu bạn mà nhìn em với con mắt khác. Phần chân tình, chấp niệm này của em rất hợp với lòng anh."

Thanh Bảo trầm mặc một hồi, nói: "Những lời này đến bây giờ em vẫn không thu hồi lại." Lại im lặng hồi lâu, mới nói: "Chẳng qua là chỉ đối với người ban đầu kia."

Thế Anh bỗng cảm thấy rất xót xa, còn có một chút hối tiếc: "Người kia nếu là anh thì tốt biết mấy! Anh nhất định sẽ bưng em trong tay ngậm em trong miệng, tuyệt không khiến em đau lòng một chút nào. Em lẽ ra phải có người yêu thương, không phải là yêu thương qua loa mà lũ đàn ông kia dùng để đối xử với đám tình nhân, mà là yêu thương từ tận đáy lòng."

Thanh Bảo càng quận tròn mình mà rúc vào trong người gã than thở: "Em cũng cảm thấy, tại sao người kia không phải là Thế Anh nhỉ?"

Thế Anh ghé sát tai cậu nói: "Bé thỏ của anh nói vậy hay là do số em đen quá?"

Thanh Bảo ai oán nhắm mắt lại: "Vậy thì cũng là quá đen mà..."

"Nếu anh gặp được em từ sớm, anh sẽ ra sức chiếm đoạt em làm của riêng, đối tốt với em, để cho em không còn thời gian yêu đương cùng với tên Phạm Liên đó, em chỉ có thể đi theo anh, ngoan ngoãn nghe lời thôi." Thế Anh hít vào một hơi thật sâu: "Có điều...điều này cũng khó nói, cũng không nhất định là người tới trước được trước người đến sau là kẻ chen chân vào cuộc tình. Chuyện tình cảm chuyện lòng người không nói chắc được."

Thanh Bảo gật đầu đồng ý: "Bạn đời tri kỉ của em chỉ có một người này thôi. Hơn nữa lần đầu vẫn luôn là tốt đẹp nhất."

Thế Anh nghe cậu nói như vậy, liền biết con đường này dài đằng đẵng, tiền đồ khó biết trước. Trong thế giới tình cảm của cậu tựa hồ không cần phân công những vai như người yêu, người thân.. cậu chỉ cần một người bạn đời đối xử tốt với em, luôn luôn lắng nghe em khi em bị tổn thương, ân cần chăm sóc em, một lòng một dạ thuỷ chung bên em, chỉ có người tri kỷ này là hơn tất cả mọi người, nặng ngàn cân. Thế Anh hiện giờ tạm thời tranh thủ được ở vị trí thế chỗ tri kỷ, chân chính ngồi vào được hay không thì vẫn còn khó nói, không khỏi oán hận đến mức nắm quyền đấm xuống giường.

"Anh ghét cậu ta. Chiếm được tình cảm của em rồi nhưng cậu ta lại chẳng hiểu gì, cuối cùng còn vứt bỏ em đi theo con nhỏ đấy."

Andray | Chàng hát và Đại Gia. [ Drop ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ