Nếu không có tình yêu, sủng hạnh của đế vương cũng chẳng bền hơn giấy mỏng là bao.
Nhưng tình yêu của bậc đế cương là thứ hiếm hoi nhất, thiếu thốn nhất trong hậu cung rộng lớn. Nữ nhân trong cung sẵn sàng vì địa vị, vinh hoa, ân sủng đi lấy lòng Hoàng đế, nhưng vì tình yêu thì... có ai nghe nói đến hay chưa...?
Chương 1: Vân ý xuân sâu
Ngày đầu tiên tôi vào cung, trời vô cùng quang đãng. Ngày Hai mươi tháng Tám âm lịch năm Càn Nguyên thứ mười hai là một ngày hoàng đạo. Đứng giữa sân Tử Áo Thành mênh mông có thể nhìn thấy bầu trời trong veo, xanh ngắt tựa ngọc bích, không một gợn mây, thỉnh thoảng lại có chim nhạn kết bầy bay qua.
Hồng nhạn bay cao, nghe đâu là điềm lành.
Vô số xe ngựa chuyên dùng chở tú nữ xếp hàng chỉnh tề trước cửa Dục Tường, ai nấy đều im lặng. Tôi cùng các tú nữ đứng chung một chỗ, đông như trảy hội, nhìn ai cũng muôn hồng nghìn tía, mặt phấn mày ngài, mùi son phấn sực lên nức mũi. Rất ít người lên tiếng, chỉ tập trung để ý xiêm y, son phấn của mình có ổn không, hoặc tò mò đưa mắt, kín đáo quan sát các tú nữ đứng bên.
Tuyển tú là vận mệnh của mọi thiếu nữ nhà quan. Ba năm một lần, sau khi trải qua nhiều vòng thi tuyển sẽ chọn ra những cô gái tài sắc song toàn vào hoàng cung, bổ sung cho hậu cung.
Đợt tuyển tú này đối với tôi chẳng có gì quan trọng, tôi chỉ đi cho có mà thôi. Cha đã bảo, con gái nhà chúng ta quen được nuông chiều quá rồi, sao chịu được cảnh tù túng nơi cung đình kia chứ! Thôi thôi, cứ tìm cho nó một người chồng tốt là đủ rồi.
Mẹ thường bảo với dung mạo và gia thế như con gái ta, chưa tính đến nhân phẩm tài tình, thì chồng nó nhất định phải là người tốt nhất. Trước nay tôi cũng nghĩ như vậy, Chân Hoàn tôi nhất định phải được gả cho người đàn ông tốt nhất trên đời, cây liền cành, chim liền cánh, sống yên vui đến bách niên giai lão, thế là đủ hạnh phúc rồi. Tôi không thể hạ mình với lựa chọn thấp hơn được.
Hoàng đế tuy có cả thiên hạ nhưng chưa hẳn đã là người đàn ông tốt nhất như ý tôi. Vì chí ít, ông ta cũng không thể một lòng chung thủy với tôi.
Vì vậy, tôi chẳng thèm chăm chút đến y phục. Mặt chỉ thoa một lớp phấn mỏng, cung trang kiểu mới nhất, vải màu xanh nhạt thêu chim nhạn tung cánh, cắt may theo đúng quy củ, trên xiêm dưới váy, cả màu sắc lẫn kiểu cách đều rất bình thường, không nổi bật cũng không kém sắc. Trên đầu cài xiên một đóa phù dung trắng vừa hái rồi vấn thêm chiếc trâm bích ngọc thất bảo linh lung, bên dưới có đính tua rua làm từ tơ bạc xỏ những hạt châu li ti, khéo léo khoe thân phận cao sang, đủ để người ta thấy tôi không phải con gái nhà nghèo, dễ bị coi thường.
Tôi chẳng việc gì phải phí công sức, tôi đang đợi Hoàng thượng "gạt thẻ" bỏ chọn.
Nơi xem mặt tú nữ là điện Vân Ý, chính điện của cung Trường Xuân trong Tử Áo Thành. Tú nữ chia làm tổ sáu người, được thái giám dẫn vào xem mặt, số còn lại đứng chờ nơi Đông và Tây Noãn các của Trường Xuân cung. Hình thức xem mặt rất đơn giản, chỉ cần dập đầu trước Hoàng thượng và Hoàng hậu rồi đứng dậy nghe lệnh, Hoàng thượng có thể hỏi vài ba câu hoặc có thể chẳng hỏi câu nào, nói lời tạ ơn là đủ. Sau đó, Hoàng thượng sẽ quyết định "gạt thẻ" hay "giữ lại". "Gạt thẻ" nghĩa là bị loại, "giữ lại" là được chọn, người được chọn sẽ tạm thời về nhà, đợi ngày lành tháng tốt thì tiến cung làm phi tần.
BẠN ĐANG ĐỌC
HẬU CUNG CHÂN HOÀN TRUYỆN - Lưu Liễm Tử
General FictionHậu Cung Chân Hoàn Truyện xoay quanh những đấu đá của các phi tần nơi hậu cung. Chân Hoàn là một thiếu nữ tài sắc vẹn toàn nên được Hoàng thượng nhất mực yêu mến. Cũng vì thế, cô trở thành cái gai trong mắt Hoàng hậu. Tuy nhiên, bằng sự thông minh c...